Quãng đời còn lại tầm thường, vô cầu vậy. Đây là Trịnh Đế, Trịnh Đế một trong thập đại sáng chói, Trịnh Đế đã từng kinh tài tuyệt diễm, có lẽ không người nào có thể hiểu tâm tính của Trịnh Đế, cũng không cách nào hiểu truy cầu của Trịnh Đế.
Dù sao, thế gian này không có bao nhiêu người kinh tài tuyệt diễm, không có mấy người trời sinh đã là thiên chi kiêu tử.
- Quá khứ đều đã qua.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Không có sở cầu chính là sở cầu tốt nhất.
Lý Thất Dạ không cho rằng đối phương sĩ diện cãi láo, bởi vì không cần thiết sĩ diện cãi láo, ở nơi cao sẽ lạnh, tư vị này chỉ có người cường đại mới hiểu, hạng người phàm tục làm sao có thể hiểu và thể nghiệm chứ?
- Đúng thế, quá khứ đều đã qua, sinh tử cũng nhạt.
Trịnh Đế nhìn vào tinh không, ánh mắt của hắn thâm thúy, hắn vẫn là Trịnh Đế nhưng không phải là Trịnh Đế của ngày xưa.
Nhưng nghe thấy lời này, có lẽ có người kinh hãi.
Trịnh Đế hôm nay xem nhạt sinh tử, chuyện này có gì lạ, cả đời hắn quét ngang tám phương, trải qua vô số gió to sóng lớn, cũng trải qua vô số lần sinh tử, đặc biệt là đại chiến lần trước, chiến đến thiên băng địa liệt, cửu tử nhất sinh.
Nhân sinh trải qua sinh tử hung hiểm nhất, trải qua nhiều lần chết đi sống lại, cuối cùng cũng xem nhạt sinh tử.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân Trịnh Đế không cầu trường sinh, vì hắn đã xem tất cả đều nhạt.
- Có lẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/686432/chuong-4574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.