Độc cước đồng nhân của hắn đập tới, sức nặng đến ngàn tỉ cân, có thể đập nát sao trời. Một tiếng "đùng" vang lên thật lớn, độc cước đồng nhân đánh nát hư không, đập tới lồng ngực của Lý Thất Dạ.
"Phanh"
Lý Thất Dạ không nhìn nhiều, chỉ vươn tay chưởng một chưởng liền chặn lại độc cước đồng nhân, cho dù độc cước đồng nhân nặng đến ngàn tỉ cân thì cũng không thể lung lay được bàn tay của Lý Thất Dạ mảy may.
Lúc này, Lý Thất Dạ trở tay đè độc cước đồng nhân, đè hướng Chân Thần bất hủ.
- Không...
Chân Thần bất hủ quát lớn, thế nhưng vô dụng, chỉ nghe tiếng xương vỡ "răng rắc" vang lên, Chân Thần bất hủ bị chính độc cước đồng nhân của mình đập vụn thân thể, cuối cùng chỉ nghe một tiếng "ba", Chân Thần bất hủ bị đè thành sương máu.
"Keng"
Lý Thất Dạ tiện tay vứt độc cước đồng nhân xuống đất, không thèm nhìn nhiều, tiếp tục đi về hướng của Lư Vĩ Quân.
- Thiên Vương, mau cứu ta.
Lúc này, Lư Vĩ Quân trốn tới Văn Trúc Kim Thạch Thụ cách mình gần nhất, hắn quát lớn.
- Tôn giá quá phận rồi, chớ khinh người quá đáng.
Lúc này, Văn Trúc đạo thống Văn Trúc Thiên Vương trầm quát.
Lư Vĩ Quân tới cầu cứu, hắn không thể không ra mặt. Huống chi bọn họ cùng Lư gia còn có giao tình.
- Quá phận?
Lý Thất Dạ bật cười, nói:
- Ta còn muốn giết hết toàn bộ các ngươi nữa đấy, chờ ta giết các ngươi thì lại nói từ 'quá phận' cũng chưa muộn.
Nói xong, bàn tay của Lý Thất Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/685776/chuong-3918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.