- Giống như suy nghĩ của mọi người. Cho dù ta có là con riêng của hắn đi chăng nữa, lẽ nào ngươi không cảm thấy truyền ngôi vị hoàng đế cho một người vô dụng như ta, hoang đường như ta chẳng phải là một chuyện rất thiếu trách nhiệm hay sao?
Nói tới đây, Lý Thất Dạ cười đậm, nói rằng:
- Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, mảnh giang sơn này là hắn dùng tâm huyết để đúc nên. Thế nhưng hôm nay hắn lại tùy ý giao giang sơn cho ta như thế, ngươi cảm thấy Thái Thanh Hoàng có từng nghĩ cho phúc lợi thiên hạ? Có từng nghĩ cho muôn dân thiên hạ không? Không có!
- Nếu ngay cả hắn cũng không quan tâm tới tâm huyết cả đời của mình, như vậy hoàng đế tiện nghi như ta vì sao phải giúp hắn bảo vệ giang sơn chứ, tại sao muốn vất vả vì hắn chứ, tại sao phải nghĩ cho muôn dân thiên hạ chứ? Những chuyện này căn bản không hề liên quan tới ta.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Cho nên, bây giờ muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó.
Trương Giáp Đệ trầm mặc, hắn không biết nên nói gì mới phải. Thái Thanh Hoàng truyền ngôi cho Lý Thất Dạ, đây là chuyện mà mọi người trong thiên hạ thắc mắc nhất.
Ngay cả thị vệ trưởng Trương Giáp Đệ hắn đi theo Thái Thanh Hoàng nhiều năm như vậy cũng không hiểu vì sao Thái Thanh Hoàng lại truyền ngôi cho Lý Thất Dạ. Hắn không phải là ứng cử viên tốt.
- Lại nói, Giáp Đệ này, nếu ta làm một vị hoàng đế tốt, quản lý vương triều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/685474/chuong-3616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.