Đổi lại là người khác thì bọn họ nhất định bị chuyện này làm bối rối. Thế nhưng Lý Thất Dạ hình như mất một sợi não suy nghĩ như người bình thường, không hề có phản ứng gì với chuyện lập thái tử cả.
- Quen biết chính là duyên phận, bối phận thế tục, không tính toán cũng không sao.
Thái Thanh Hoàng uể oải khoát tay áo.
- Vậy cũng được.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Thái tử chơi vui không? Ta có thể làm chuyện gì không?
- Chỉ cần ngươi muốn gì chuyện gì cũng có thể làm.
Thái Thanh Hoàng như đang phát rồ, không chỉ muốn lập Lý Thất Dạ làm thái tử mà còn giao ra quyền lực của mình, đúng là quá điên rồ rồi mà.
Phải biết rằng, hắn chỉ mới quen biết Lý Thất Dạ ngày hôm qua mà thôi.
- Có chút ý nghĩa, có lẽ chơi vui.
Lý Thất Dạ cười đậm, nói rằng:
- Được rồi, như vậy ta sẽ làm thái tử.
- Được rồi, ngươi tạm thời quay về trước đi.
Sau khi nói xong câu này thì Thái Thanh Hoàng thở không nổi nữa, mệt mỏi nhắm mắt lại.
Rất hiển nhiên, Thái Thanh Hoàng sắp xong rồi, sắp chết rồi.
- Được.
Lý Thất Dạ đáp lại, vô cùng thoải mái, không hề quỳ lạy hay hành lễ với Thái Thanh Hoàng mà cứ thế rời đi.
Cảnh này khiến cho người hầu đang hầu hạ bên cạnh Thái Thanh Hoàng ngoác miệng, đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy một người tà môn như thế.
Thái tử của Đấu Thánh vương triều nha! Đây chính là người nắm giữ quyền lực vô thượng, vậy mà Lý Thất Dạ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/685443/chuong-3585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.