Nhưng tất cả trở nên xa xôi, từ nay cách biệt phương trời không còn có thể gặp lại. Dù là Lý Thất Dạ thủ đoạn vô song hay Dạ Lâm Tiên Vương vô địch đều không thể thay đổi tất cả.
Cái bóng Dạ Lâm Tiên Vương nhìn Lý Thất Dạ. Hai hai người ánh mắt giao nhau, thời không chững lại, ánh nhìn ngàn vạn năm. Tất cả ngừng lại, gió nhẹ không dám quấy rầy bọn họ, gió ngừng thổi, thời gian không dám quấy rầy bọn họ, thời gian ngừng chảy.
Tề Lâm Đế gia chìm trong yên lặng, không có bất cứ người nào dám kêu một tiếng, thậm chí là thở mạnh. Giờ phút này không ai dám phá vỡ yên tĩnh vĩnh hằng.
Cuối cùng cái bóng Dạ Lâm Tiên Vương thu về tầm mắt, xoay người từ từ đi, khóc mà đi, biến mất trong Tề Lâm Đế gia, quay về thiên địa không chút dấu vết. Nàng không phải Dạ Lâm Tiên Vương, nàng chỉ là ý chí và chấp niệm Dạ Lâm Tiên Vương để lại trong Dạ Lâm Tiên Vương.
Lý Thất Dạ nhìn Dạ Lâm Tiên Vương biến mất trong Tề Lâm Đế gia, hắn buông tiếng thở dài. Trên đừi có một số việc khiến người bất đắc dĩ, có một ít người và việc không kịp nói tiếng biệt ly, không có cơ hội từ biệt.
Khi Dạ Lâm Tiên Vương biến mất trong Tề Lâm Đế gia, nhiều người thở phào. Cái uy của Tiên Vương mười một Thiên Mệnh tràn ngập trong mỗi tấc không gian Tề Lâm Đế gia thì tập thể ngộp thở, trấn áp mọi người quỳ lạy dưới đất.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi mọi người thở phào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/684676/chuong-2814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.