Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Nói làm ta thấy vinh hạnh quá.
Đối diện mười hai vị Đại Đế mà Lý Thất Dạ vẫn không sợ hãi, nói cười bình thường:
- Nói thật ra ta có nhiều kẻ thù trong Đệ Thập giới nhưng khiến mười mấy Đại Đế tụ tập lại săn giết ta thì rất không dễ dàng. Trong Đệ Thập giới rất hiếm người có thể triệu hoán nhiều Đại Đế đích thân ra tay.
Mắt Lý Thất Dạ tràn ngập ý cười, ung dung nói:
- Trong Đệ Thập giới ít người khiến nhiều Đại Đế bán tình cảm, tuy không thiếu đầu lĩnh đối địch với ta nhưng tính tới tính lui thì người có thể mười cả đám Đại Đế các ngươi, muốn dồn ta vào chỗ chết thì chỉ có mình Thiển lão già.
Lý Thất Dạ cười lớn, hét to:
- Thiển lão già, ta biết ngươi ở đây. Không cần biết là chân thân hay đạo thân của ngươi giá lâm, nếu đến rồi thì ra gặp bằng hữu cũ đí, đừng nhỏ mọn như vậy.
Lý Thất Dạ mới dứt lời chợt vang tiếng hừ lạnh:
- Hừ!
Trên bầu trời xuất hiện một cái bóng, bóng dáng vô cùng mơ hồ, không thấy rõ mặt mũi.
Dù cái bóng mơ hồ khó thấy rõ mặt nhưng đứng trên cửu thiên, đứng đó như thành chúa tể thiên địa, dường như trở thành vua chúng thần.
Các Đại Đế có mặt ai nấy đế uy hùng hồn, đế uy ngập trời, trấn áp vạn vực, uy hiếp chúng sinh. Nhưng so với cái bóng trước mắt thì chẳng ra cái gì.
Cái bóng trước mắt như là chủ chư đế, vua chúng thần, dường như có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/684557/chuong-2696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.