Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Cho nên bọn chúng có cơ hội lưu lại cửu giới, bọn chúng có thể mượn Thể Phương lẩn tránh, nhưng mà bọn chúng vẫn phải thừa nhận cực hạn.
- Năm đó thời điểm ta diệt Cổ Minh. Vì cái gì mấy cự đầu Cổ Minh không từ trong Thể Phương leo ra? Nguyên nhân rất đơn giản, trừ năm đó đánh xong một trận với Tiên Ma động đã làm bọn chúng trọng thương, đồng thời cũng bị đủ loại áp chế. Đó cũng không phải nói bọn chúng không thể leo ra khỏi Thể Phương, một khi đi ra, bọn chúng sẽ gặp thiên phạt đáng sợ, thử nghĩ xem, mấy tên Tiên Đế đồng thời xuất hiện, loại thiên phạt này sẽ đáng sợ cỡ nào, nói không chừng bọn chúng sẽ vẫn lạc.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ thở dài một hơi:
- Lúc này ta diệt Phi Tiên Giáo, mấy cự đầu của Cổ Minh không có động tĩnh, có một bộ phận nguyên nhân chính là như thế, còn có một bộ phận nguyên nhân chính là bọn chúng trọng thương, cuối cùng một bộ phận nguyên nhân là bọn chúng không nắm chắc làm gì được ta...
- Bọn chúng không biết át chủ bài trong tay ta là gì, trong nội tâm bọn chúng rất rõ ràng, nếu như bọn chúng không cách nào một kích giết ta, như vậy bọn chúng sẽ không cho Thể Phương bạo lộ, đến lúc đó chính là thời điểm ta phản công, đến lúc đó bọn chúng không nói tới mạng của mình, chỉ sợ Thể Phương cũng mất!
Nói đến đây Lý Thất Dạ bất đắc dĩ, nói:
- Bọn chúng đều là lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/684518/chuong-2657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.