Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Nam Đế cũng cảm khái thở dài, trên thực tế trước đó hắn cũng có cảm giác này.
Với tư cách thập đại thiên tài tuyên cổ, bất kể là ai đều có vài phần kiêu ngạo, dù sao thiên phú cao đến mức này, dù là ai cũng có ngạo khí của bản thân, không đặt những người khác vào mắt, cũng không đi dựa vào người khác.
Trong trướng bồng, trên giường hồng, trong khí tức kiều diễm vô hạn, Lý Thất Dạ và Bộ Liên Hương đang nằm ngủ trên giường, hai người ôm lấy nhau.
Quá lâu về sau, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà nói ra:
- Ta lưu cho ngươi một ít bảo vật, ta cũng có vài bảo tàng ở cửu giới, ngày khác cần thì ngươi cứ mở ra.
Bộ Liên Hương quyết định lưu lại cho nên Lý Thất Dạ cũng lưu không ít đồ cho nàng, như Đà Sơn Chung, quan tài gỗ và rất nhiều bảo vật khác.
- Bộ gia ta có rất nhiều bảo vật, ngươi không cần lo lắng cho ta, trên chín tầng trời còn có rất nhiều việc cần tiền tài.
Bộ Liên Hương nói ra.
Bộ Liên Hương nói lời này không phải khuếch đại, Bộ gia cổ quốc là một trong những truyền thừa cường đại nhất, ở thời đại Cổ Minh vẫn đứng vững không ngã, cuối cùng mới trải qua thời đại Thiên Đồ Tiên Đế mới bị diệt.
- Bảo vật chê ít.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Ta lưu bảo vật cho ngươi để tương lai lẫn tránh, bởi vì chút ít bảo vật này khác với Tiên Đế chân khí, Tiên Đế bảo khí, như Đà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/684516/chuong-2655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.