- Đúng, ta làm ác, là hung thủ, ta chưa từng nói ta là người tốt, ta càng không là chúa cứu thế. Ta là đồ tể đôi tay dính đầy máu!
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Như hôm nay, ta phán ngươi có tội, Phi Tiên giáo các ngươi có tội. Nên ta sẽ diệt ngươi, đồ diệt Phi Tiên giáo các ngươi. Đây là chuyện ta muốn làm, là một trong các ý nghĩa ta luôn sống sót!
- Công bằng hay không thì chờ sau khi ngươi chết đi hỏi ông trời đi, với điều kiện là ngươi có thể thấy.
Mắt Lý Thất Dạ lạnh băng cười nhạt:
- Nhưng sợ là chỗ ông trời cũng không có gì công bằng công chính.
Khi Nhân Hiền Đế Hậu lớn tiếng chất vấn Lý Thất Dạ thì Cố Tôn lắc đầu lẩm bẩm:
- Nữ nhân đúng là đáng sợ, không nói lý.
Nhân Hiền Đế Hậu không nghe thấy lời Cố Tôn nói.
Mắt phượng sắc bén, Nhân Hiền Đế Hậu lộ ra sát khí đáng sợ:
- Khoan hãy buông lời ngông cuồng, ai diệt ai còn chưa biết!
Lý Thất Dạ cười nói:
- Tự tin là chuyện tốt, đáng tiếc ngươi mù quáng không xứng thân phận Đế Hậu. Ngươi nghĩ chỉ bằng vào thực lực Đối Kháng của ngươi là có thể chém rằng tựu bằng ngươi tại Phi Tiên giáo động nhất hạ thủ cước, cải nhập môn khẩu quyết tựu có thể nhượng ngươi tráng đại sao? Quản chi ngươi đổ bằng vào động tay chân trong Phi Tiên giáo, sửa khẩu quyết nhập môn là có thể khiến ngươi lớn mạnh sao? Dù ngươi đặt cược toàn Phi Tiên giáo, dù ngươi lớn mạnh đến thực lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/684493/chuong-2632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.