Cố Tôn dứt lời, cửu đại Hải Vương siêu khổng lồ quỳ một gối xuống đất, thân thể cao to như núi vàng nghiêng cột ngọc ngã cúi đầu hướng Lý Thất Dạ.
- Đại nhân!
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Đứng dậy đi, phong ấn lâu như vậy nên qua cũng đã qua.
Cố Tôn hoàn toàn biến sắc mặt, nhanh chóng thụt lùi mấy bước:
- Ngươi...!
Cố Tôn sợ hãi nhìn Lý Thất Dạ, lạc giọng nói:
- Ngươi lại tính kế ta, lại đặt bẫy gài ta!
Lý Thất Dạ cười lắc đầu:
- Ngươi nói vừa đúng vừa không đúng.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Ta thế này không phải tính kế ngươi, càng không vì đặt bẫy ngươi mà chỉ thuận tay. Ngươi nên biét khi cửu đại Hải Vương ở trên đời thì ngươi chưa sinh ra.
Lúc này cửu đại Hải Vương không vây quanh Lý Thất Dạ mà bao vây Cố Tôn.
Một Hải Vương cười to bảo:
- Tiểu tử, ngươi rất thông minh, tiếc rằng ngươi không biết gốc gác chúng ta cho nên thông minh bị thông minh lầm!
- Các ngươi hợp mưu!
Cố Tôn cảm thấy mình hoàn toàn bị dắt mũi, cứ tưởng thả ra kẻ thù mạnh cho Lý Thất Dạ nhưng không ngờ đó vốn không phải là kẻ thù.
- Đây không phải hợp mưu mà chỉ là thuận tay.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
- Ta luôn truy bắt cửu đại Hải Vương, điểm này đúng, ta ra tay trấn áp bọn họ, cũng đúng luôn. Nhưng đó là ta ban ơn cho họ chứ không phải thù hận. Ngươi cũng biết ta luôn muốn truy bắt cửu đại Hải Vương...
-... Nên ngươi cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/684472/chuong-2611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.