Cố Tôn vừa cười vừa nói:
- Hắn có ân thụ nghiệp với ta, nhưng mà chiến Thiên huynh cũng không nên quên, bởi vì một câu của hắn, ta nhận hết khổ cực cả đời.
- Cố Tôn ta là người thế nào? Thiên phú vô song, một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, cho dù hắn không chỉ điểm ta, thế gian cũng có rất nhiều danh sư chỉ điểm ta, dùng thiên phú Cố Tôn ta, tất sẽ trở thành Tiên Đế.
Cố Tôn nói ra:
- Nhưng bởi vì một câu của hắn, lại làm cho ta nhận hết cực khổ. Hắn cho rằng ta trời sinh phản cốt, cho nên phái chiến tướng nhét ta vào hải nhãn, lại gọt sạch tạo hóa của ta, hủy diệt đạo cơ, làm ta khốn khổ ba thế.
- Chiến Thiên huynh, ngươi cảm thấy ta thừa nhận nỗi khổ ba thế sẽ nhỏ hơn một chút ân tình thụ nghiệp hay sao, chút ân tình này đáng là gì? Nếu hắn làm ta thừa nhận nỗi khổ ba thế, thù này Cố Tôn ta không thể không báo, cho dù hắn là chúa tể cửu giới, là độc thủ sau màn, ta cũng muốn báo thù này, Cố Tôn ta là người có thù tất báo!
Nói đến đây, Cố Tôn nghiến răng nghiến lợi.
Trong lời nói Cố Tôn muốn tránh nặng tìm nhẹ, trong lần nói chuyện này có nhiều thứ không nói ra, quan trọng hơn là, hắn không chỉ báo thù, có thể nói hắn không phải báo thù.
Cố Tôn nói lời này làm Long Chiến Thiên trầm mặc một lúc lâu, Cố Tôn nói cũng không phải không có đạo lý.
- Trải qua trận chiến hôm nay, Chiến Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/684431/chuong-2570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.