Thời điểm Lý Thất Dạ lên đường, trừ Quỳ Hoa lão tổ là lão tổ tông tự mình tiễn Lý Thất Dạ ra bên ngoài, còn có các lão tổ phân lượng nặng ký của thành Thiên Đằng đi ra đưa tiễn Lý Thất Dạ.
Quỳ Hoa lão tổ thập phần hy vọng Lý Thất Dạ có thể ở thành Thiên Đằng lâu hơn vài ngày, để thành Thiên Đằng hảo hảo chiêu đãi Lý Thất Dạ, nhưng Lý Thất Dạ cố ý muốn ly khai, hắn cũng không dám giữ lại.
- Tự giải quyết cho tốt!
Cuối cùng Lý Thất Dạ nhìn qua Quỳ Hoa lão tổ hắn tiện tay điểm một cái, cánh cửa mở ra, bước vào cánh cửa lập tức vượt qua không gian, thoáng cái biến mất.
Thiển Hải Than, trời xanh mây trắng, nước biển xanh biếc, đá ngầm trồi lên, ngẫu nhiên có ngọn núi lộ ra trên mặt biển, một mặt ngọn núi lưng tựa biển, mặt khác chính là bãi cát, cát trắng mịn chập chờn theo nước biển.
Nơi đây đâu chỉ có trời xanh mây trắng, còn có chim biển bay lượn, có cá nhảy lên mặt nước, yên lặng mà xinh đẹp.
Trên thực tế Thiển Hải Than cũng không yên tĩnh như thế, đây chỉ là trên mặt biển mà thôi, ở dưới biển mới là nơi thập phần náo nhiệt của Thiển Hải Than.
Dưới biển cả yên lặng, chỉ thấy dãy núi phập phồng, có từng tòa núi cao, có một hang sâu. Dưới đáy biển này có hải tảo chập chờn, có rong biển phiêu bạt, càng có san hô thành rừng, cũng có biển cây che trời...
Thiển Hải Than, kỳ thật không phải nói biển nơi này cạn, mà bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/683770/chuong-1818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.