Khổng Cầm Như nói ra. Thành Thiên Đằng là truyền thừa tổ thụ, bọn họ làm sao mang bảo vật của mình đưa cho người ngoài, đặc biệt là Nhân tộc.
- Ta muốn thứ gì, chưa từng có không chiếm được.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng.
Lời khí phách này làm cho Khổng Cầm Như há hốc mồm, nói ra:
- Công tử có ý đoạt?
- Đoạt?
Đối với Khổng Cầm Như nói, Lý Thất Dạ không khỏi cười rộ lên, nói ra:
- Dò là đoạt hay là đưa cho, vậy xem chính bọn họ, tạo hóa đã cho thành Thiên Đằng, nếu như bọn họ bỏ qua cơ duyên thì quá đáng tiếc.
Nghe được nói như vậy, Khổng Cầm Như cười khổ trong lòng, dám ép mua ép bán với truyền thừa thụ tổ, trừ Tiên Đế ra, chỉ sợ không người nào dám làm cả, lời này quá khí phách.
- Tổ đằng thành Thiên Đằng vẫn còn.
Khổng Cầm Như nhịn không được nhắc nhở Lý Thất Dạ, nói ra:
- Đồn đãi nói, tổ đằng thành Thiên Đằng vẫn còn tráng niên, sức chiến đấu cực kỳ cường đại, cho dù là Tiên Đế giá lâm vẫn có lực chiến một trận.
Thời điểm thụ tổ ra tay, vậy quá cường đại, đặc biệt là tổ thụ còn tráng niên, thực lực tuyệt đối không thua kém thời kỳ đỉnh phong của nó, nếu thật sự đi tới bước này, cho dù là Tiên Đế giá lâm cũng không nhất định đánh hạ.
- Ta biết.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói ra:
- Coi dù tổ thụ còn, đó cũng chẳng phải chuyện lớn, nếu như không có thứ kia, ta cũng không đi thành Thiên Đằng.
Nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/683750/chuong-1798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.