Lý Thất Dạ nhìn nàng, nói ra:
- Vì cái gì ngươi cứ cố ý như thế? Trên thực tế, chuyện này với ngươi mà nói không có bao nhiêu ảnh hưởng, thậm chí có thể nói một câu thật tâm, nếu như Khổng Tước Địa không có, càng làm Cẩm Tú Cốc trở nên trân quý, ngươi nói đúng không.
Khổng Cầm Như nhìn qua Lý Thất Dạ, đón ánh mắt của hắn, nàng nói ra:
- Đúng vậy, chuyện này với Cẩm Tú Cốc mà nói cũng không có ảnh hưởng. Nhưng mà đối với sinh linh Khổng Tước Địa mà nói thì khác, nhà bọn họ không còn, trong Thiên Linh Giới không còn nơi nghỉ lại.
- Tại Thiên Linh Giới, đối với bao nhiêu người mà nói, chỉ có hai nơi có thể đi, Cẩm Tú Cốc đại lục, Khổng Tước Địa, nếu như trong tương lai Khổng Tước Địa không có, nhân tộc tại Thiên Linh Giới ít đi một ngôi nhà. Nếu như Khổng Tước Địa mất, hy vọng của nhân tộc tại Thiên Linh Giới bị dập tắt một nửa. Huống chi Khổng Tước Thụ chết héo thì có bao nhiêu sinh linh tan thành mây khói.
Khổng Cầm Như nói đến đây, thở dài bất đắc dĩ.
- Sống hay chết, là chuyện bình thường.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Trăm ngàn năm qua, bao nhiêu chiến tranh đã chết bao nhiêu người. Khổng Tước Địa có bao nhiêu người? Khổng Tước Địa nhân số còn không bằng một phần mười một cuộc chiến tranh giành thiên mệnh. Cho dù Khổng Tước Địa sụp đổ, một chút tử vong với toàn thể nhân tộc mà nói chẳng là gì cả.
- Ta biết rõ.
Khổng Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/683745/chuong-1793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.