- Hừ, ai nói:
Bóng dáng hừ lạnh, nói:
- Ta nhất định nhìn thấy mặt trời, ta nhất định bao trùm cửu giới...
- Xem ra ta nói nãy giờ là hoàn toàn phí lời.
Lý Thất Dạ lạnh lùng chen ngang lời của hắn.
- Từ điểm này, ta thật sự nhàm chán ngươi, bao nhiêu năm rồi, chính ngươi vẫn không dám đối mặt với lựa chọn của mình, không dám đối mặt với kết cục do mình tạo ra. Nói thật, ngươi còn kém hơn cả con gái của ngươi, nàng rơi vào vận mệnh bi thảm, nàng trải qua bao nhiêu thống khổ ngươi không thể tưởng tượng nổi, tất cả là do ngươi ban tặng...
-... Mặc dù nói con gái của ngươi nàng hận ngươi, nhưng mà nàng không có oán hận tới bây giờ, thời gian trôi qua tất cả đã thành mây khói...
Lý Thất Dạ chậm rãi nói.
- Đừng nói nữa, đừng nói nữa, im ngay!
Vừa nhắc tới Tô Ngọc Hà, bóng dáng này kêu to, không khỏi ôm đầu, không muốn nghe tiếp, bởi vì đó là tâm ma của hắn.
- Hôm nay ta tới đây trừ nói phục ngươi ra, đồng thời cũng mang cho ngươi một tin tức tốt.
Lý Thất Dạ lãnh đạm nói:
- Ta đã mai táng thi cốt của nàng ở nơi an bình nhất, đối với nàng mà nói, tất cả chấp niệm đã tan thành mây khói, nàng đã buông bỏ, bạo quân cũng được, nàng không oán hận, trong tương lai nàng sẽ đi về vãng sinh.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ nhìn qua bóng dáng, chậm rãi nói:
- Hoặc là nói, ngươi có thể cân nhắc buông bỏ tất cả, bạo quân cũng tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/683712/chuong-1760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.