- Hừ, nếu là như thế, ngươi còn quay lại đây làm gì, đừng ngăn cản đạo của ta!
Bóng dáng lạnh lùng nói.
- Ngăn cản đạo của ngươi?
Lý Thất Dạ nhìn qua bóng dáng này, cười rộ lên, nói ra:
- Ngăn cản đạo gì của ngươi? Ngươi có hay sao? Cho dù ta không ngăn cản ngươi, ngươi có đạo gì chứ?
- Hắc, hắc, hắc, ta chắc chắn sẽ thấy ánh mặt trời, sẽ quay về cửu giới!
Bóng dáng hào khí ngất trời cười nói.
Lý Thất Dạ chỉ lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói ra:
- Tô lão đầu nha, ngươi vẫn có thể trở về trước kia hay sao? Ngươi thật đúng là cảm giác mình có thể trở thành ngươi năm đó hay sao? Trên thực tế, ngươi vĩnh viễn không thể quay về, ngươi cũng sớm chết đi rồi!
- Ta là bất tử!
Bóng dáng chen ngang lời Lý Thất Dạ, nói tới lời này hắn gào thét to lớn.
- Tốt, ngươi bất tử, vậy ngươi nói một chút, ngươi nói xem mình là cái gì, là vật gì?
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
- Năm đó dưới trời phạt ngươi đã chết, tất cả của ngươi đã tan thành mây khói! Ngươi lưu lại là cái gì? Một tồn tại người không ra người quỷ không ra quỷ, tồn tại không có chút ý nghĩa gì!
- Nói bậy!
Bóng dáng quát to lên.
- Thả cái chó má, ta từng bao trùm cửu giới, ta từng che chở Nhân tộc, ta từng cứu vớt Nhân tộc, thời đại bạo quân lâm thế, chỉ có ta nghịch thế mà kích, chỉ có ta phản kích bạo quân. Ta là cứu tinh cửu giới, ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/683710/chuong-1758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.