Bất quá, ta còn có một yêu cầu nho nhỏ.
Sau khi định ra hiệp nghị, Lý Thất Dạ nhìn lấy ba vị đại đế, chậm rãi nói:
- Ta muốn mượn đế kiếm trong tay các ngươi dùng một lát, ta cần mở ra đế động.
Ba vị đại đế cũng không khỏi nhìn nhau một chút, Nhất Hiệt Đế gật đầu nói:
- Cái này ta không có dị nghị, ngày đạp vào Chinh Đồ, đế kiếm cũng đổi chủ, hôm nay cho Chiến Đế mượn lại có làm sao.
Bách Thắng Đế trầm ngâm một chút, cũng gật đầu nói:
- Chiến Đế đã cần, cầm lấy đế kiếm là được.
- Chiến Đế, ngươi không phải nói thiên hạ không có cơm trưa miễn phí sao?
Tà Nhãn Đế đối với Lý Thất Dạ hoặc nhiều hoặc ít đều có chút khúc mắc, cho nên, hắn đối với Lý Thất Dạ có chút khó chịu nói.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Đúng vậy, thiên hạ là không có cơm trưa miễn phí, nhưng mà, cái này phải nhìn ai cùng ai nói. Ta hướng về ngươi mượn đế kiếm, nói rõ ta tôn kính ngươi, nếu như ta không tôn trọng ngươi, ngươi cảm thấy ta cần mở miệng mượn sao?
Nói đến đây, Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, không muốn lại nói cái gì, hắn đem đế kiếm ném cho Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
- Cầm lấy đi, không cần cám ơn ta.
- Vậy liền cám ơn.
Lý Thất Dạ nhận đế kiếm của Tà Nhãn Đế, nhàn nhã vừa cười vừa nói.
Tà Nhãn Đế lạnh lùng hừ một cái, trong nội tâm đối với Lý Thất Dạ khó chịu, nhưng mà, cũng lười nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/683639/chuong-1687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.