🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mà tuyệt thế mỹ nữ không khỏi trừng đôi mắt đẹp của nàng một cái, tức giận nói ra:
- Vừa rồi ta còn tưởng rằng ngươi là người tốt, không nghĩ tới ngươi là một người xấu.
- Cái này ngươi liền nói đúng.
Lý Thất Dạ nhàn nhã cười một tiếng, nói ra:
- Ta cho tới nay đều là người xấu, hơn nữa là hung nhân tiếng xấu rõ ràng, hung nhân như ta thích nhất là mỹ nữ thông minh. Đương nhiên, nếu như ngươi cam tâm tình nguyện lưu lại, lưu ở bên cạnh ta, ta vẫn là rất tình nguyện tiếp thu ngươi.
- Hỗn đản không biết xấu hổ!
Tuyệt thế mỹ nữ này bị tức đến hung hăng trừng Lý Thất Dạ một cái, nàng vừa dứt lời, chỉ gặp một tay hoành đến. Nàng một chỉ hoành đến, lập tức tựa như tinh thần vẫn lạc, cực kỳ bá đạo.
- Vẫn Tinh Chỉ, có chút ý tứ.
Lý Thất Dạ gặp một một chỉ hoành tới, cười lớn một tiếng, vừa dứt lời, dựng thẳng chỉ làm kiếm, một kiếm đãng thiên, giữa sát na này, kiếm quét sao rơi, thẳng trảm một chỉ tuyệt thế của thiếu nữ.
"Keng" một tiếng, hai ngón chạm vào nhau, tựa như thật là hai thần kiếm va chạm, mà tuyệt thế mỹ nữ vừa rồi chẳng qua là cố làm ra vẻ dọa Lý Thất Dạ một chút mà thôi, dưới một chiêu, nàng lập tức ăn thiệt thòi, đông đông đông liền lùi lại mấy bước.
- Hừ, có gì đặc biệt hơn người.
Bị Lý Thất Dạ một chiêu đánh lui, tuyệt thế mỹ nữ hừ một tiếng, không phục nói ra:
- Một chiêu như vậy ta cũng biết!
Vừa dứt lời, nàng cũng dựng thẳng chỉ làm kiếm, một chỉ đánh ra, tựa như thiên kiếm đãng không, sao trời vì đó vẫn lạc.
Nhìn thấy một kiếm dạng này, để Tử Yên phu nhân ở bên cạnh giật mình kêu lên, bởi vì tuyệt thế mỹ nữ này sử xuất một kiếm cùng Lý Thất Dạ vừa rồi giống như đúc.
Vừa rồi một kiếm của Lý Thất Dạ chính là xuất từ "Thảo Kiếm Kích Tiên Thức thuật", nhưng mà, lúc này ở trong tay tuyệt thế mỹ nữ kia xuất ra, vậy mà cùng Lý Thất Dạ giống như đúc, giống như nàng học qua môn thức thuật này.
- Có ý tứ.
Gặp một kiếm này càn quét mà đến, Lý Thất Dạ hóa chưởng làm đao, một đao hoành không, bá đạo vô cùng. Đạo lực của Lý Thất Dạ vốn là cực kỳ bá đạo, khi một đao bên trong "Hoành Thiên Bát Đao" này bị Lý Thất Dạ tiện tay xuất ra, lộ ra vô cùng bá đạo, vô cùng hung mãnh!
"Phanh" một tiếng, mặc dù tuyệt thế mỹ nữ kia sử dụng "Thảo Kiếm Kích Tiên Thức thuật", nhưng mà, như cũ ở trong tay Lý Thất Dạ ăn lỗ vốn, dưới một đao, nàng vẫn là đông đông đông liền lùi lại mấy bước.
- Mặc dù ngươi học được một kiếm này, nhưng mà còn khó thông tinh túy của nó.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Bất quá, cái này đã vô cùng ghê gớm, liếc mắt nhìn liền có thể học vào tay, cái này liền sắp vượt qua mi tâm tiên cốt của Mai nha đầu.
Mai nha đầu trong miệng Lý Thất Dạ, chính là Mai Tố Dao xuất thân từ Trường Hà tông!
- Hừ, có gì đặc biệt hơn người, ai nói ta không thể học tinh túy của nó?
Tuyệt thế mỹ nữ này hừ lạnh một tiếng, mười phần không phục. Lần này thần thái của nàng hết sức trịnh trọng, tú mục ngưng tụ, giữa sát na này, nàng dựng thẳng chưởng làm đao, một đao thẳng đến Lý Thất Dạ, một đao kia chính là vừa rồi Lý Thất Dạ đánh ra, xuất từ "Hoành Thiên Bát Đao" .
Hơn nữa, càng khiến người ta giật mình là, một đao kia từ trong tay tuyệt thế mỹ nữ này đánh ra, vậy mà cực kì bá khí.
Thân ảnh Lý Thất Dạ lóe lên, quá nhanh, nhanh đến tuyệt luân vô bỉ, dễ dàng tránh thoát một chiêu này của tuyệt thế mỹ nữ.
Một màn này để Tử Yên phu nhân ở bên cạnh giật nảy cả mình. Tuyệt thế mỹ nữ này nhìn qua một cái, liền có thể học được chiêu thức của người khác, đây cũng quá đáng sợ đi. Thiên phú như vậy là dọa người bực nào!
Lý Thất Dạ trong nháy mắt tránh thoát một đao kia, tuyệt thế mỹ nữ lập tức thu tay lại. Nàng cũng giật mình nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:
- Ngươi đây là cái bộ pháp gì? Hoặc là nói đây là công pháp gì? Ta vậy mà nhìn không thấu, không cách nào học đến tay!
Tuyệt thế mỹ nữ nhìn không thấu, học không được, cái này chẳng có gì lạ, vừa rồi chính là Phi Tiên thể của Lý Thất Dạ, huống chi, Phi Tiên thể của Lý Thất Dạ xuất từ Thể Thư thâm ảo nhất thế gian. Cho dù là thiên tài vạn cổ vô song, cũng vô pháp một cái nhìn thấu.
- Nhìn không thấu là sự tình bình thường.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Nếu như ngươi có thể một cái nhìn thấu, đó mới gọi việc lạ, vạn cổ không biết có bao nhiêu người muốn nhảy sông tự sát.
- Hừ, có gì đặc biệt hơn người?
Tuyệt thế mỹ nữ hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Không phải chỉ là thể thuật sao, ta biết thể thuật khá nhiều loại.
- Nói như vậy, ngươi còn muốn lại đến so một chút.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra.
Tuyệt thế mỹ nữ không khỏi trừng tú mục một cái, có chút nóng lòng không đợi được. Tựa hồ nàng còn muốn nhìn Phi Tiên thể của Lý Thất Dạ một chút, nhưng mà nàng rất nhanh thu hồi bộ dáng nóng lòng không đợi được kia. Lắc đầu nói ra:
- Ta mới không cùng ngươi đánh, ta không thích nhất là đánh nhau. Hừ, ta đi, không cùng ngươi lãng phí thời gian.
- Ngươi còn không có báo đáp ta đây này.
Lý Thất Dạ đối với tuyệt thế mỹ nữ này vừa cười vừa nói.
Tuyệt thế mỹ nữ vốn là quay người muốn đi gấp nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ một cái, nói ra:
- Hừ, hiện tại ta biết ngươi là không có lòng tốt, ngươi ngay từ đầu liền không có lòng tốt, ta tại sao phải đa tạ ngươi! Tại sao phải báo đáp ngươi!
Lời của tuyệt thế mỹ nữ này để Lý Thất Dạ không thể nín được cười, mà tuyệt thế mỹ nữ xoay người rời đi, không tiếp tục để ý Lý Thất Dạ.
- Nếu như ngươi thực sự thông minh, hiện tại đi theo phía sau bọn họ là cơ hội tốt nhất, nói không chừng ngươi còn có cơ hội chạy ra Thiên Tùng Sơn. Bằng không thì, ngươi liền cầu nguyện Thiên Tùng Thụ Tổ không ra tay, nếu không coi như ngươi chắp cánh cũng không bay ra được.
Lý Thất Dạ đối với bóng lưng của tuyệt thế mỹ nữ hô.
- Biết rồi, ta so với ngươi còn thông minh hơn.
Tuyệt thế mỹ nữ cũng không quay đầu, trong nháy mắt bỏ trốn mất dạng, tựa hồ nàng cũng gấp rời đi nơi này.
- Thiếu gia nhận biết nàng?
Lúc Lý Thất Dạ nằm lại ghế bành, Tử Yên phu nhân nhẹ giọng hỏi.
Lý Thất Dạ khe khẽ lắc đầu, nói ra:
- Không biết , bất quá, nha đầu kia có chút ý tứ, tuyệt đối khó lường.
Tử Yên phu nhân không khỏi lo lắng, nói ra:
- Cô nương này ta chưa thấy qua, bất quá vừa rồi nam tử trung niên kia cũng là tiếng tăm lừng lẫy, hắn là người của Ngự Thú thành.
- Ngự Thú thành?
Lý Thất Dạ chỉ híp con mắt một cái, sau đó cười nhạt một tiếng, không nói thêm gì.
Ngự Thú thành, tại Thạch Dược giới có thể nói tiếng tăm lừng lẫy, một môn song đế, đã từng bị ngoại nhân truyền thuyết vì bọn họ có được Thần thú, vạn cổ đến nay, thậm chí có người nói Ngự Thú thành có được Chân Long, về phần có phải thật vậy hay không, ngoại nhân không được biết.
- Ngự Thú thành đến chúc thọ Thiên Tùng Thụ Tổ, cái này chẳng có gì lạ. Chỉ bất quá Ngự Thú thành cùng Dược quốc, Tiễn Long thế gia, đều đã thật lâu chưa từng hỏi thế sự.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.