🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vốn là, Tiễn Vô Song nói qua muốn lấy mạng chó của Lý Thất Dạ, Long công chúa cho rằng Lý Thất Dạ tuyệt đối không có khả năng sống rời đi Thiên Phong sơn mạch, nhưng mà, nàng thế nào cũng không có nghĩ đến lại ở chỗ này nhìn thấy Lý Thất Dạ, hơn nữa còn nhảy nhót tưng bừng!
Long công chúa tại Dược Vực có thể nói là có danh khí không nhỏ, vương triều công chúa, môn sinh đắc ý của Tinh Hải giáo, đạo hạnh rất mạnh, có thể nói, nàng ở trong thế hệ tuổi trẻ của Dược Vực chính là người nổi bật.
Nay Thiên Long công chúa dẫn người ngăn chặn một vô danh tiểu bối, cái này dẫn tới không ít tân khách đến đây chúc thọ chú ý, có không ít tân khách cũng tò mò, không biết nhân tộc vô danh trước mắt này nơi nào đắc tội Long công chúa, thậm chí có người thấp giọng nghị luận.
Về phần Lý Thất Dạ, phản ứng thường thường, hắn chỉ vẩy mí mắt một cái, chậm rãi nói ra:
- Mệnh ta lớn, Diêm Vương không thu, tiểu quỷ không lưu, có thể sống đến hiện tại lại có cái gì kỳ quái?
- Diêm Vương không thu, tiểu quỷ không lưu!
Long công chúa cười lạnh một tiếng, sát ý lăng lệ, âm thanh lạnh lùng nói:
- Vậy hôm nay bản công chúa liền lưu lại mạng chó của ngươi!
Lý Thất Dạ lười nhác liếc nhìn nàng một cái, y nguyên ngồi ở trên xe ngựa, thong dong tự tại, nói ra:
- Chỉ bằng ngươi? Loại công phu mèo ba chân như ngươi, qua một bên đợi đi. Hôm nay Đại gia tới chúc thọ, tâm tình đặc biệt tốt, tạm tha mạng chó của ngươi, đương nhiên, nếu như ngươi thực tình muốn tìm cái chết, ta có thể thành toàn ngươi. Lấy máu tươi nhuộm đỏ bùn đất này, tại đại thọ thường có chút điềm xấu.
Lý Thất Dạ nói như vậy để Long công chúa giận điên lên. Thời điểm ở Thiên Phong Giang, nàng bị Lý Thất Dạ trước mặt người trong thiên hạ tát một cái, đây đã là vô cùng nhục nhã, hiện tại Lý Thất Dạ vậy mà miệng ra cuồng ngôn như thế, này làm sao không cho nàng tức giận điên đây?
Coi như là không ít tân khách đến đây chúc thọ cũng dừng bước lại, nghe được Lý Thất Dạ dạng cuồng ngôn này, không khỏi vì đó líu lưỡi, nhìn nhau, cũng kỳ quái vô danh tiểu bối này lai lịch là gì, vậy mà khẩu xuất cuồng ngôn như thế, đơn giản liền là không biết sống chết.
- Tiểu bối, đừng cuồng!
Cường giả bên người Long công chúa quát chói tai một tiếng, có cường giả vọt lên, muốn trảm Lý Thất Dạ.
Mà Long công chúa lại ngăn cản hắn, chính nàng tiến lên một bước, sắc mặt lành lạnh, sát khí băng lãnh, tựa như hung kiếm ra khỏi vỏ, nàng lạnh giọng nói:
- Ta muốn tự tay giết tên tiểu súc sinh này, ta muốn tự tay lột da của hắn, rút gân của hắn, uống máu của hắn!
Nói xong, không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
Cái này có thể không cho Long công chúa hận sao? Lý Thất Dạ đánh nàng một tát, hiện tại lại khẩu xuất cuồng ngôn, nàng không tự tay giết Lý Thất Dạ, không cách nào tiêu mối hận trong lòng nàng!
Về phần Lý Thất Dạ, ngay cả con mắt cũng chẳng muốn liếc nhìn nàng một cái, y nguyên nhắm mắt dưỡng thần, giống như căn bản không nghe thấy Long công chúa nói.
- Tiểu súc sinh, nạp mạng đi!
Long công chúa quát chói tai một tiếng, một tiếng oanh minh, tinh lực của nàng phóng lên tận trời, tựa như một đầu giao long bàn ở trên bầu trời, chỉ là tinh lực hung mãnh như vậy, cũng đủ nói rõ Long công chúa cường đại.
- Không hổ là vương triều công chúa, môn sinh đắc ý của Tinh Hải giáo.
Coi như là tu sĩ thế hệ trước, nhìn thấy huyết khí của Long công chúa mạnh mẽ như vậy, cũng không khỏi khen một tiếng.
- Các vị đạo hữu, xin thủ hạ lưu tình.
Trong nháy mắt Long công chúa xuất thủ, trên Thiên Tùng Sơn có đại nhân vật cất bước mà đến, vội quát bảo ngưng lại.
Bò....ò...
Nhưng mà, ngay trong nháy mắt Long công chúa xuất thủ đó, một tiếng trâu gọi vang lên, tiếp lấy "Phanh" một tiếng, cả người Long công chúa bị một vó đá bay, lập tức bị đá bay lên bầu trời, bay xa xa, trong nháy mắt biến mất ở chỗ sâu của bầu trời.
Long công chúa có chết hay không không biết, chỉ thấy trên bầu trời máu đào vẩy xuống, Long công chúa ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp.
Từ Thiên Tùng Sơn chạy tới đại nhân vật chính là một Yêu Vương, hắn lời còn chưa nói hết, Long công chúa liền bị đá bay, trong chớp mắt biến mất ở chỗ sâu trong thiên khung, cái này khiến vị Yêu Vương kia không khỏi nuốt lời vào bụng.
Mọi người lập tức choáng váng, tất cả mọi người đem ánh mắt đặt ở trên người Lý Thất Dạ cùng Long công chúa. Lý Thất Dạ khẩu xuất cuồng ngôn, tất cả mọi người đang suy đoán lai lịch của hắn, đồng thời cũng có một chút người cho rằng, Lý Thất Dạ dạng vô danh tiểu bối này cùng Long công chúa là địch, đó là chán sống.
Từ xưa tới nay chưa từng có ai đem ánh mắt đặt ở trên người Hoàng Ngưu Long kéo xe, ở trong mắt rất nhiều người xem ra, Hoàng Ngưu Long căn bản không đáng chú ý, một đầu Thủy Ngưu phổ thông mà thôi, có cái gì đáng giá chú ý?
Nhưng mà, để cho người ta không nghĩ tới là, con Thủy Ngưu thoạt nhìn phổ thông không có người chú ý kia, vậy mà tùy tiện giơ lên một cái móng liền đá bay Long công chúa.
- Không có ý tứ, ngươi tới hơi trễ, vốn là ta cũng muốn thủ hạ lưu tình, đáng tiếc, Thần Ngưu của ta không cẩn thận liền đem người đá bay.
Lúc này Lý Thất Dạ mở hai mắt ra, chậm rãi nói.
Yêu Vương từ Thiên Tùng Sơn xuống kia hoàn toàn vô ngữ, hiện tại hắn còn có thể nói cái gì? Người đã bị đá bay, hắn muốn hóa giải một trận phong ba này cũng không kịp.
- Tiểu súc sinh, chúng ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh!
Lúc này, những cường giả khác đi theo Long công chúa lấy lại tinh thần, đối với Lý Thất Dạ quát lên.
Yêu Vương từ Thiên Tùng Sơn bay xuống bận bịu ngăn những cường giả này lại, nói ra:
- Các vị đạo hữu, tất cả mọi người là tân khách của Thiên Tùng Sơn, hi vọng chư vị tại Thiên Tùng Sơn có thể hóa giải ân oán, ở chung một đường. Nếu chư vị thật muốn trả thù, sau thọ đản lại đánh cũng không muộn. Lại nói, chư vị trước cứu Long công chúa quan trọng hơn, chớ bởi vì việc nhỏ làm lỡ tính mạng của Long công chúa.
Thiên Tùng Sơn Yêu Vương vừa nói như vậy, vô số cường giả đi theo Long công chúa mà đến không khỏi hận hận trừng Lý Thất Dạ một cái, dậm chân xoay người rời đi.
Nơi này là Thiên Tùng Sơn, mà mọi người tới đây chính là vì chúc thọ Thiên Tùng Thụ Tổ mà đến. Tại Thạch Dược giới, bất luận là ai cũng sẽ cho Thiên Tùng Thụ Tổ ba phần thể diện. Nếu như ở trên thọ đản của Thiên Tùng Thụ Tổ nháo sự, vậy liền quá không cho Thiên Tùng Thụ Tổ tình cảm.
Lại nói, Long công chúa bị đá bay, bây giờ còn không biết chết sống, nếu bọn họ không tranh thủ thời gian thi cứu, nói không chừng thực sự sẽ chết.
Tân khách đi vào Thiên Tùng Sơn nhìn thấy không có náo nhiệt nữa đều nhao nhao lên núi, trên thực tế, rất nhiều người cũng biết tại Thiên Tùng Sơn trên cơ bản náo không ra chuyện gì, không người nào nguyện ý ở trong lúc mấu chốt này nháo sự, cái này chẳng phải là không cho Thiên Tùng Thụ Tổ thể diện sao?
- Vị đạo hữu này không biết là từ đâu mà đến?
Lúc đám người đều rời khỏi, Thiên Tùng Sơn Yêu Vương nói với Lý Thất Dạ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.