🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cổ Thánh tổ là chỉ ba vị lão tổ của Hoàng Phủ thế gia đến bây giờ còn may mắn sống sót, là lão tổ cổ xưa nhất cũng là cường đại nhất.
Hoàng Phủ gia chủ trọng trọng gật đầu nói:
- Ta đây liền đi tiếp kiến Cổ Thánh tổ, xin ý kiến của lão nhân gia ông ta một chút.
- Không cần đến gặp ta, sự tình phát sinh ta đã biết.
Lúc này, ở trong phòng một thanh âm già nua trầm thấp vang lên, mặc dù không thể gặp người, nhưng mà âm thanh lại tràn ngập thần uy.
- Cổ Thánh tổ.
Vừa nghe đến thanh âm này, đám người trong phòng đều phục bái nói.
Thanh âm già nua trầm thấp vang lên, nói ra:
- Sự tình theo như lời của các ngươi ta hiểu rõ. Gia chủ có thể đi Dược quốc một chuyến, nhưng, không phải là vì du thuyết Dược quốc xuất đầu cho chúng ta, mà là đả thông tầng quan hệ này, nếu có thể lưng tựa hoàng thất Dược quốc, đối với Hoàng Phủ thế gia chúng ta mà nói, so với cái gì đều trọng yếu.
- Đệ tử minh bạch.
Hoàng Phủ thế gia gia chủ nằm rạp người tuân theo.
- Nhưng, có một việc không thể làm.
Thanh âm già nua trầm thấp nói ra:
- Các đệ tử Hoàng Phủ thế gia không cho phép đi Cự Trúc quốc báo thù, đồng thời, không cho phép đệ tử Hoàng Phủ thế gia lại bước vào Cự Trúc quốc một bước, nếu không trục xuất môn tường!
Cổ Thánh tổ nói như vậy lập tức để chư lão ở đây không khỏi vì thế kinh ngạc, bọn hắn đều không rõ vì cái gì lão tổ sẽ nói như vậy
- Thế nhưng mà, lão tổ...
Hoàng Phủ gia chủ lập tức vì đó kinh hãi. Truyền nhân Hoàng Phủ gia bọn hắn tại Cự Trúc quốc mất đi nửa cái mạng, Hoàng Phủ gia lão tổ bọn hắn cùng ba vị nguyên lão, năm vị trưởng lão cùng không ít cường giả toàn bộ bỏ mạng tại Cự Trúc quốc, để Hoàng Phủ thế gia bọn hắn không báo thù này là chuyện không thể nào.
- Đây là thiết lệnh, bất kỳ người nào cũng không ngoại lệ.
Thanh âm già nua trầm thấp vang lên, uy nghiêm của hắn bất luận kẻ nào cũng không dám phản đối.
- Vâng...
Mặc dù trong tâm Hoàng Phủ gia chủ không cam lòng, nhưng vẫn là tuân theo mệnh lệnh của Cổ Thánh tổ.
- Ta biết trong lòng các ngươi không cam lòng.
Thanh âm già nua trầm thấp nói ra:
- Nhưng, đây là chuyện không có cách nào khác. Thực lực Cự Trúc quốc không tính cường đại, coi như bọn hắn có thể chen vào trong nhất lưu môn phái, cũng là thuộc về cuối cùng nhất lưu. Nhưng mà, Cự Trúc quốc là cấm khu của Thạch Dược giới chúng ta, cấm khu trong suy nghĩ tất cả cự đầu.
- Cấm khu?
Nghe được thuyết pháp dạng này, chư lão của Hoàng Phủ thế gia cũng vì đó khẽ giật mình. Dạng thuyết pháp này bọn hắn còn là lần đầu tiên nghe được, Hoàng Phủ gia chủ cũng nhịn không được hỏi:
- Vì cái gì?
- Cái này không nên hỏi ta, ta cũng không biết. Tóm lại, Cự Trúc quốc là một cái cấm khu, bằng không thì, vì cái gì Cự Trúc quốc Cự Trúc độc chiếm lượng lớn thiên địa tinh khí của toàn bộ Lam Tú đại mạch, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám nói chữ không?
Thanh âm của Cổ Thánh tổ vang lên, nói ra:
- Coi như là Dược quốc, cho tới nay cũng không nguyện ý dễ dàng bước vào Cự Trúc quốc. Dù là Bách Thảo Dược Đế của Dược quốc, cũng từng thèm nhỏ dãi qua tiên lộ trong truyền thuyết của Cự Trúc quốc, nhưng mà cho dù là bọn người Bách Thảo Tiên Đế, cũng không dám cướp đoạt tiên lộ của Cự Trúc quốc!
Nghe được lời như vậy, chư lão của Hoàng Phủ thế gia đều ngây ngốc một chút, chẳng lẽ nói, đối với Cự Trúc quốc dạng tiểu quốc này ngay cả Dược quốc cũng sẽ có chỗ cố kỵ?
- Là bởi vì Cự Trúc quốc có thủ hộ thần linh sao?
Hoàng Phủ gia chủ không khỏi hỏi.
Thanh âm của Cổ Thánh tổ vang lên, nói ra:
- Chỉ sợ không có ai biết, chí ít ta không biết. Tóm lại, đừng có suy nghĩ tiến đánh Cự Trúc quốc, mảnh đại địa yên tĩnh này liền là một cấm khu, nếu như đánh vỡ nó yên tĩnh, sẽ đưa tới đại họa.
Hoàng Phủ gia chủ cùng chư lão không khỏi vì đó trầm mặc, Cổ Thánh tổ cũng đã nói như thế, bọn hắn cũng không dám làm lần nữa.
- Nhưng, máu tươi của Hoàng Phủ thế gia chúng ta sẽ không chảy vô ích.
Lời nói của Cổ Thánh tổ vang lên lần nữa, trầm giọng nói ra:
- Gia chủ không phải nói việc này chính là bởi vì một tiểu bối tên là Lý Thất Dạ nổi lên sao? Vậy rất tốt, giết người thì đền mạng, liền lấy máu tươi của hắn tới rửa chuyện nhục nhã lần này đi. Đừng bước vào Cự Trúc quốc, về sau tên tiểu bối kia rời đi Cự Trúc quốc lại chậm rãi tìm hắn tính sổ! Để người trong thiên hạ biết, cùng Hoàng Phủ thế gia ta là địch không có kết cục tốt!
- Đệ tử minh bạch.
Hoàng Phủ gia chủ bái một cái, nói ra.
- Đem Hào nhi đưa tới đi. Ta chữa thương cho hắn.
Lúc này, lời nói của Cổ Thánh tổ vang lên lần nữa.
Hoàng Phủ gia chủ lập tức vui vẻ. Cổ Thánh tổ bọn hắn không chỉ đạo hạnh thâm bất khả trắc, hơn nữa chính là một vị dược sư khó lường, có Cổ Thánh tổ ra tay, Hào nhi của bọn hắn tuyệt đối sẽ không có việc.
Lúc này Cự Trúc quốc hoàn toàn yên tĩnh. Khánh gia đã hủy, các môn phái truyền thừa trợ giúp Khánh gia từng cái nhận tội. Toàn bộ Cự Trúc quốc yên tĩnh yên ổn, Hoàng Đình ở trong Cự Trúc quốc địa vị y nguyên giống như trước không thể rung chuyển, thậm chí so với trước kia vững vàng hơn.
Mà Cự Trúc ở bên trong quốc đô càng khiến người ta kính sợ. Hiện tại người ra vào quốc đô, mỗi lần ngẩng đầu nhìn lên Cự Trúc nâng lên đám mây, bất luận là ai. Trong nội tâm đều mang tâm tình kính úy, thậm chí có người đối với Cự Trúc trên đám mây bái một cái, cầu nguyện Cự Trúc che chở cương thổ, che chở gia viên.
Sau khi giết sạch Hoàng Phủ thế gia lão tổ cùng vô số cường giả, Lý Thất Dạ liền không hỏi qua bất cứ chuyện gì của Cự Trúc quốc, mọi chuyện cần thiết đều đã giao cho Tử Yên phu nhân, Tử Yên phu nhân vẫn là quốc quân Cự Trúc quốc, nàng y nguyên giống như trước chủ trì đại cục của Cự Trúc quốc.
Trên thực tế, trong lòng Tử Yên phu nhân cùng mười tám vị Yêu Vương đều khát vọng Lý Thất Dạ có thể lưu lại, thậm chí là đảm nhiệm hoàng chủ của Cự Trúc quốc, bất quá Lý Thất Dạ hoàn toàn không có ý tứ này. Cho nên, Tử Yên phu nhân cùng mười tám vị Yêu Vương cũng không dám nhắc lại việc kia.
Lý Thất Dạ y nguyên lưu lại trong hoàng cung. Hắn lưu lại trong hoàng cung có thể nói là chân không bước ra khỏi nhà, đóng cửa tu luyện. Hắn khổ tu không ngừng, theo hắn cố gắng khổ tu, cái này khiến đạo hạnh của Lý Thất Dạ tiến lên tốc độ rất lý tưởng.
Đối với tu sĩ mà nói, Thánh Tôn cảnh giới cực kỳ trọng yếu. Bởi vì Thánh Tôn cảnh giới chính là thông đại đạo, diễn áo nghĩa, đây là vì tương lai trở thành Thánh Hoàng thậm chí Đại Hiền đánh xuống cơ sở vững chắc. Chỉ có ở Thánh Tôn cảnh giới chân chính tinh thông đại đạo, diễn biến áo nghĩa, chỉ có trải qua thăng hoa cực điểm. Trong tương lai Thánh Hoàng cảnh giới, trong tương lai Đại Hiền cảnh giới mới có thể đi được càng xa, cuối cùng mới có thể sáng chế đại đạo thuộc về mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.