Đêm đó Lý Thất Dạ trở về quốc đô, phủ đệ của Cổ Tùng yêu vương. Lý Thất Dạ quay về phòng mình, ngủ say, không suy nghĩ chuyện khác.
Trong phủ đệ Cổ Tùng yêu vương không ai biết Lý Thất Dạ từng rời đi, không biết trong một đêm hắn đi khắp non sông.
Ngày hôm sau, Lý Thất Dạ lười biếng thức dậy. Hiếm khi trở về quốc đô Cự Trúc quốc nên Lý Thất Dạ ngủ rất ngon.
Người hầu bưng nước cho Lý Thất Dạ rửa mặt, súc miệng. Bạch Ông đứng bên ngoài chờ sẵn. Thạch Hạo dậy sớm, gã thấy Bạch Ông chờ bên ngoài thì không dám làm gì, cùng lão đứng chờ.
Lý Thất Dạ đi ra, Bạch Ông chào hỏi:
- Công tử ngủ có ngon không?
Bạch Ông cảm thấy được hầu hạ bên cạnh Lý Thất Dạ là vinh hạnh.
Đối với một dược sư, hầu hạ dược đế tương lai là vinh diệu vô thượng, như một cường giả cống hiến cho tiên đế, là chuyện quang tông diệu tổ.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Cũng được.
Chuyện xảy ra tối hôm qua chỉ mình Lý Thất Dạ biết.
Bạch Ông cung kính nói:
- Yêu vương chưa về, đã đi gặp yêu vương khác bàn bạc công chuyện, sợ là giữa trưa mới về. Yêu vương có dặn sau khi về sẽ dẫn công tử gặp bệ hạ.
- Không vội.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Hôm nay chúng ta đi dạo, Thạch Hạo lần đầu tiên đến quốc đô, nên mua vài tứ cho hắn. Làm dược sư đan thuật rất quan trọng, mấy vật khác như lô thần cũng quan trọng không kém. Muốn luyện đan tốt cần có lô tốt.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682871/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.