Bốp! Bốp! Bốp!
Thanh âm như bắp nổ vang lên, giây lát sau mùi thuốc tỏa ra.
- Thu!
Bảo hồ mở ra, lò lửa biến mất, một viên mệnh đan năm biến luyện xong trong chớp mắt.
Bạch Ông ngây người, Thạch Hạo không nói nên lời, đứng ngây như phỗng, há to mồm.
Bạch Ông bị rung động nín thở, câm nín. Bạch Ông trở thành dược sư đã lâu nhưng chưa từng thấy kiểu luyện đan như vậy, có thể nói chuyện này không thể xảy ra.
Luyện đan như xào đậu, nhanh hơn cả xào đậu, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra. Bạch Ông chưa từng nghe nói có chuyện tương tự, Lý Thất Dạ luyện đan như thế khó nhìn rõ cách luyện đan của hắn.
Thạch Hạo thì kiến thức cạn hơn Bạch Ông, gã không đánh giá được, hoàn toàn hóa đá.
Lý Thất Dạ đưa bảo hồ cho Bạch Ông:
- Dược rồi, đây là bằng chứng mà lão cần, lấy đi đi.
Đối với Lý Thất Dạ cần gì chứng minh, làm dược sư Cự Trúc quốc gì đó, hắn lười suy nghĩ. Lý Thất Dạ chỉ muốn trở về quốc đô nhìn xem, hắn làm như vậy là trả nhân tình thuận nước giong thuyền, trải đường cho Thạch Hạo, mang gã đi theo, để tương lai gã có chỗ đứng trong Cự Trúc quốc.
Bạch Ông rùng mình, tỉnh táo lại. Bạch Ông mở bảo hồ đổ ra viên mệnh đan năm biến, lão nhìn một lúc sau hét thất thanh.
- Đây . . . Đây . . . Đây là bảy phần phẩm chất. Sao . . . Sao . . . Sao . . . Sao có thể?
Bạch Ông thẫn thờ quỳ dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682860/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.