Không chắc khỏe sao được, toàn thân người trẻ tuổi là nham thạch. Trừ đầu ra, cơ thể hay tứ chi đều bằng đá, chỉ có cái đầu là khác.
Thanh niên chỉ có phần đầu cho cảm giác có máu thịt, nếu gã không có cái đầu giống nhân tộc thì trông chẳng khác nào pho tượng điêu khắc.
Chân mày thanh niên thô to, đôi mắt vừa to vừa sáng, chân chất thô kệch.
Thanh niên trừ cái đầu ra toàn thân bằng đá xuất hiện trước mắt, đổi lại người khác sẽ sợ đứng tim. Lý Thất Dạ thì rất bình tĩnh, có tình huống gì hắn chưa từng gặp?
Lý Thất Dạ nhìn thanh niên, hỏi:
- Đây là đâu?
Lý Thất Dạ không nhúc nhích được, hắn biết là thanh niên đã cứu mình.
- Nơi này là Ngọc Huyết sơn.
Thanh niên trả lời ngay:
- Ngươi bị thương rất nặng, đừng nhúc nhích.
Lý Thất Dạ nhíu mày lặp lại:
- Ngọc Huyết sơn?
Lý Thất Dạ đi khắp cửu giới nhưng hắn chưa từng nghe về chỗ như vậy.
- Ha ha ha, ngại quá, tên này do ta tự đặt.
Thanh niên là người chân chất, vội nói:
- Đây là vùng ngoại ô Đăng Thạch huyện Cự Trúc quốc, là nơi ta trồng ngọc huyết trúc nên tự đặt tên cho nó là Ngọc Huyết sơn.
- Cự Trúc quốc . . .
Lòng Lý Thất Dạ máy động, hỏi:
- Ta ở Thạch Dược giới?
Thanh niên ngây người, kinh ngạc nói:
- Đúng vậy! Nơi này là Thạch Dược giới, nếu không thì ở đâu?
Lý Thất Dạ thẫn thờ:
- Thạch Dược giới?
Lý Thất Dạ hiểu ra vòng xoáy màu bạc làm nổ vách tường giới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682849/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.