Chương trước
Chương sau
Đại Trí hòa thượng khá lợi hại, cầm đế khí va chạm với lão tổ đại giáo, nhưng đối thủ là lão tổ nên gã không chiếm bao nhiêu ưu thế.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Tiên Phàm hao tổn huyết khí quá nhiều làm phàm trần kiếm khó chém ra uy thế vô địch, gã bị lão tổ Trùng Hoàng đế thống cho một nhát đẩy lùi.
Lão tổ Trùng Hoàng đế thống không cho Tiên Phàm cơ hội phản kích, tiên đế chân khí chém xuống.
- Tiểu bối, ngươi tiêu rồi!
Nhát chém làm thần linh run rẩy, chém xuống một nhát có thể dễ dàng xẻ đôi đại hiền.
Phầm trần kiếm khó thể đối kháng nhát chém vô địch, nhưng Tiên Phàm không lùi bước. Tiên Phàm hừ mạnh, ngũ hành tiên giáp vang tiếng ầm ầm, dị tượng ngập trời, tiên quang tràn ngập. Tiên quang vô tận bao phủ toàn thân Tiên Phàm.
Ầm!
Nhát chém này sao rời, trời trăng mất sắc. Nhưng Tiên Phàm cứng rắn đỡ một nhát, ngũ hành tiên giáp quá đáng sợ, đón đỡ tiên đế chân khí chém một nhát mà không sứt mẻ gì. Tiên Phàm chỉ bị nhát chém chấn động liên tục thụt lùi.
Tiên Phàm bình ổn huyết khí xáo động trong người, cười khẩy nói:
- Lão già, ngươi cũng không được!
Phàm trần kiếm cả Tiên Phàm tiêu hao nhiều huyết khí, nhưng lão tổ Trùng Hoàng đế thống không khá hơn gì. Lão tổ Trùng Hoàng đế thống cầm tiên đế chân khí cũng tốn nhiều huyết khí mới đánh ra một kích vô địch được.
- Giết!
Tiên Phàm chiến ý ngút trời, gã là thiên tài vô song đã bao giờ sợ chiến? Tiên Phàm không dùng phàm trần kiếm, ngũ hành tiên giáp biến ra thanh thần thương. Trường thương quét ngang quét hết tất cả, công kích lão tổ Trùng Hoàng đế thống.
Lão tổ Trùng Hoàng đế thống vừa kinh vừa giận, lão không dùng tiên đế chân khí, thứ này rất tốn huyết khí. Lão tổ Trùng Hoàng đế thống hú dài, dùng bản mệnh chân khí đón đỡ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trên chiến trường khác, Đại Trí hòa thượng như bão táp mưa rào một hơi đánh ra năm kích. Đế khí phát ra năm kích trời sụp đất nứt, âm dương đảo ngược, hư không vỡ nát.
Nhưng lão tổ đại giáo đúng là lão tổ đại giáo, mặc dù bị đánh hộc máu, lão lấy các binh khí làm cái giá chặn lại Đại Trí hòa thượng oanh tạc.
Lão tổ đại giáo không có đế khí nhưng đạo hạnh hơn xa Đại Trí hòa thượng. Cho nên Đại Trí hòa thượng có đế khí vẫn không giết lão tổ đại giáo nôir.
Lão tổ đại giáo chống đỡ giây phút khó khăn nhất, rít dài:
- Kẻ phản bội, tới lượt ngươi chịu chết!
Các báu vật cường đại nghiền áp hướng Đại Trí hòa thượng.
Đại Trí hòa thượng biến sắc mặt, đế khí rũ xuống pháp tắc vô tận che chở cơ thể gã. Mới rồi Đại Trí hòa thượng oanh kích như mưa đã hao tổn nhiều huyết khí, bây giờ dù cầm đế khí cũng không có sức phản kích, đành dựa vào đế khí phòng ngự.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lão tổ đại giáo phản kích, Đại Trí hòa thượng bị đánh bay. Đế khí che chở Đại Trí hòa thượng nhưng gã vẫn bị đánh hộc máu, so với Tiên Phàm nghịch thiên vô song thì gã kém hơn một chút.
Người ta rất khó xen vào chiến trường như thế, nếu thánh hoàng không cầm đế khí, lão tổ đại giáo không tự mình ra tay thì cường giả khác khó xen vào được.
Bên ngoài Thiên Lăng, những lão tổ, đại nhân vật núp trong bóng tối im lặng. Trận kịch chiến trước mắt làm bọn họ lặng im.
Nhìn Đại Trí hòa thượng bị lão tổ đại giáo ép liên tục thụt lùi, tình huống của Tiên Phàm cũng không lạc quan. Có mỗi mình Lam Vận Trúc nhờ vào Dạ Thế hoa, nghịch thì thoa áp chế lão tổ Cự Khuyết thánh địa.
Cuối cùng một lão tổ Lý Thất Dạ không nhịn được nữa, trầm giọng quát:
- Chẳng lẽ chúng ta không bằng hậu bối sao? Thanh niên nhân tộc không sợ chết, nắm xương già chúng ta sợ chết sao? Dù có chết cũng phải chết sao cho có giá trị!
Lão tổ nhân tộc đứng dậy, hú dài:
- Giết!
Vang tiếng nổ ầm ầm, lão tổ nhân tộc lao hướng tế đàn phía đông, ra chiêu đốt trời nấu biển.
Tiếng gào rú vang lên:
- A!!!
Mấy trăm cường giả quỷ tộc trấn thủ tế đàn bị lão tổ nhân tộc trấn giết, thoáng chốc máu rơi như mưa.
Lão tổ đại giáo rốt cuộc là lão tổ đại giáo, vừa ra tay khí thế đồ vạn địch. Thánh tôn, thánh hoàng không đáng gì. Thánh hoàng mạnh đến mấy nếu không cầm vũ khí vô địch hay đế khí thì không đánh lại nổi nhân vật đẳng cấp lão tổ đại giáo.
Nơi này có mười mấy lão tổ đại giáo trấn giữ, thấy lão tổ nhân tộc lao hướng tế đàn thì một lão tổ đại giáo đứng ra chặn lại.
- Nhân tộc, đừng hòng hành hung!
Bên ngoài Thiên Lăng, có lão tổ thạch nhân tộc đứng ra:
- Hôm nay là lúc chúng ta và quỷ tộc thanh toán! Quỷ tộc lấy người của chúng ta huyết tế vậy chúng ta đồ sạch quỷ tộc!
Lão tổ thạch nhân tộc xông lên:
- Giết!!!
Trong khoảnh khắc đó bên ngoài Thiên Lăng lại có ba lão tổ lao ra. Mấy trăm đại nhân vật các tộc ẩn núp tại đây xung phong lao ra.
Bốn, năm lão tổ kéo theo đám người lao hướng tế đàn phía đông. Nơi này có bốn tế đàn, nhiều quỷ tộc trấn giữ. Rải rác tấn công bốn tế đàn là chuyện không thể nào, đó là tìm đường chết, nên mọi người tập trung lực lượng cùng tấn công tế đàn phía đông có nhóm Lam Vận Trúc, Tiên Phàm, Đại Trí hòa thượng.
Lão tổ quỷ tộc tế đàn phía đông hét dài:
- Chặn bọn họ lại!
Mấy vạn cường giả lao qua.
Thoáng chốc hai bên va chạm, giết đến máu phun tung tóe. Lão tổ các tộc bất chấp, sáu lão tổ đại giáo mở đường, mấy trăm cường giả có thánh tôn, thánh hoàng đi theo.
Trong phút chốc hai bên giết đến máu chảy thành sông, trời sụp đất nứt. Nhưng số lượng quỷ tộc đông hơn các tộc khác rất nhiều, dù có sáu lão tổ đại giáo mở đường nhưng đám người rơi vào vòng vây của quỷ tộc.
Thị vệ trưởng Vệ Thần lạnh lùng ra lệnh:
- Giúp bọn chúng lên đường đi, mau dọn dẹp, chúng ta chuẩn bị huyết tế.
Thị vệ trưởng Vệ Thần ra lệnh một tiếng, lão tổ Tổ thành hành động. Ba lão tổ Tổ thành bước vào chiến trường, toàn bộ cầm đế khí.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ba lão tổ Tổ thành oanh giết, biển máu ngập trời. Mây trăm đại nhân vật các tộc bị giết chỉ còn lại hơn một trăm người.
Vang tiếng hét thảm:
- A!!!
Một lão tổ huyết tộc dốc hết sức vẫn không ngăn lại ba lão tổ Tổ thành oanh giết được, bị chém chết. Máu phun đầy trời, lão tổ huyết tộc chết.
Cùng là lão tổ đại giáo nhưng nếu có đế khí hay vũ khí vô địch cùng đẳng cấp thì lão tổ đại giáo khác không có đế khí sẽ dễ dàng bị giết.
Phập! Phập! Phập!
Trong phút chốc nghịch thì thoa bắn ra từng đợt thì quang hoa tựa tia sáng bắn phá. Ba lão tổ Tổ thành hết hồn, giơ đế khí ra đỡ.
- Giết!
Trong khi Lam Vận Trúc cứu lão tổ các tộc thì lão tổ Cự Khuyết thánh địa đánh ra một kích vô địch, một kích kia chém giết thần ma, đại hiền cùng đăng cấp cũng không ngăn được.
Nhưng Lam Vận Trúc đã chuẩn bị từ trước, thiên lý hồi du, Mệnh Hà Thiên Hồi.
Vù vù vù vù vù!
Thời gian của Lam Vận Trúc đảo ngược, tiêu hao một kích vô địch.
Bóc!
Lam Vận Trúc né thoát một kích kia, Dạ Thế hoa nở rộ, tiếng hoa nở vang lên. Lão tổ Cự Khuyết thánh địa hét to, bối rối giơ tiên đế chân khí che thân mình.
Thấy tình huống không ổn, Lam Vận Trúc quát to:
- Tụ tập lại với nhau!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.