Nhìn cảnh tượng kích thíchthị giác, đám người hút ngụm khí lạnh. Mọi người giờ mới biết cái gì gọi là thần uy, uy thế thần thú đến thế là cùng.
Phượng hoàng lửa một cánh hất bay Lý Thất Dạ, nó xoay quanh trên bầutrời như săn tìm con mồi, thần uy mênh mông làm người ta run rẩy.
Mọi người biết đây không phải phượng hoàng lửa thật sự, không phải thầnthú thật. Nhưng phượng hoàng lửa phát ra thần uy rất thật, phượng hoànglửa như thật, tựa thần thú thật sự. Dù nhìn thiên nhãn cũng không nhậnra phượng hoàng lửa có điểm nào không phải thần thú.
Rào rào!
Lý Thất Dạ bò dậy từ đống núi sập, người đẫm máu nhưng tinh thần phơi phới, trông không giống người bị thương.
Lý Thất Dạ bò dậy, vẻ mặt hớn hở:
- Tiếc rằng ngươi không phải phượng hoàng lửa thật.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Tuy hung mãnh thật nhưng chưa giết được ta, nếu là thần thú vậy sẽ cho ngươi thấy phong độ của vua vạn thú!
Ầm!
Tất cả huyết khí của Lý Thất Dạ hiện ra, biến thành biển máu ngập trời.Toàn thân Lý Thất Dạ tràn ngập khí hỗn độn, thoáng chốc khí hỗn độn hòahợp huyết khí cuồn cuộn. Lý Thất Dạ mở ra hỗn độn, khí hỗn độn tràn ngập thiên địa.
Mệnh cung mở, chân mệnh lơ lửng, đạo cơ quanh quẩn. Vang tiếng hú dài,đạo cơ hòa cùng chân mệnh, một con Côn Bằng khổng lồ xuất hiện.
Côn Bằng giương cánh che trời, há mồm nuốt hết hỗn độn. Côn Bằng đập cánh, hỗn độn vô tận như thác nước đổ xuống.
Lúc này không còn Lý Thất Dạ mà chỉ có một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682702/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.