Âm Nguyệt hoàng tử tiêu sái nói:
- Nếu Lý công tử là khách quý của Tuyết Ảnh quỷ tộc, Thu Dung cô nương không đồng ý để Hắc Vân thiếu chủ mang hắn đi.
Âm Nguyệt hoàng tử hắng giọng:
- Nhưng chuyện này thì ông nói ông có lý, bà bảo bà có lý, rất khó quyết định. Thôi thì thế này, bản nhân bất tài nguyện ý quyết định thay haibên. Nếu Lý công tử nhân tộc không trộm đồ của Hắc Vân tộc thì xin hãylấy thứ gì ra làm bảo chứng.
Một đệ tử Tuyết Ảnh quỷ tộc hỏi xen vào:
- Lấy cái gì làm bảo chứng?
Âm Nguyệt quỷ tộc đột nhiên nhúng tay vào, rõ ràng tình huống không tốt cho Lý Thất Dạ.
Âm Nguyệt hoàng tử mỉm cười nói:
- Nếu chỗ này là Phong Đô thành thì dùng thứ trong Phong Đô thành làmbảo chứng đi. Lý công tử vớt cá Dạ Dương và con rùa vừa rồi làm bảochứng, nếu Lý công tử trong sạch thì tùy thời sẽ trả lại cho Lý công tử. Đương nhiên nếu Lý công tử có tật giật mình chạy trốn thì vừa lúc bồithường tổn thất cho Hắc Vân tộc, Thu Dung cô nương không cần gánh tráchnhiệm.
Âm Nguyệt hoàng tử cười hỏi Thu Dung Vãn Tuyết:
- Thu Dung cô nương có đồng ý không?
Thu Dung Vãn Tuyết là tộc trưởng, nàng không tầm thường. Thu Dung VãnTuyết đã hiểu, trộm cắp gì, Hắc Vân quỷ tộc mất báu vật gì chỉ là cáitròng Âm Nguyệt hoàng tử và Hắc Vân thiếu chủ đặt ra. Đi một vòng lớnhai người vẫn hướng về con rùa.
Thu Dung Vãn Tuyết nghĩ sơ liền hiểu. Trong Dạ Hải chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682622/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.