Dạ Hải là nơi cực kỳ nguyhiểm, dù là ai, thánh hoàng hay đại hiền cũng thế, nếu không có thuyềnđưa đò đưa đi sẽ chết thảm trong Dạ Hải. Dạ Hải tựa mãnh thú vạn cổ nuốt hết người tiến vào, không chừa một mẩu xương. Đại hiền dựng nước phongthần cưỡng ép vào Dạ Hải cũng khó thoát khỏi vận mệnh.
Từng có truyền thuyết chỉ tiên đế là cứng rắn vào Dạ Hải được, không thể kiểm chứng tin đồn thế nào, không ai biết sự thật có đúng như thếkhông.
Ngồi trên thuyền đưa đò vào Dạ Hải, Bành Tráng nổi da gà, gã cảm giácnhư vào miệng một con mãnh thú vạn cổ. Không cần Thu Dung Vãn Tuyết dặnbảo, sáu người Bành Tráng không dám bước ra thuyền đưa đò một bước, nếurời khỏi thuyền đưa đò chỉ có một con đường chết.
Lý Thất Dạ nhìn Dạ Hải tựa như thế giới hắc ám, hắn thở dài, lẩm bẩm:
- Dạ Hải . . .
Lý Thất Dạ biết Dạ Hải tựa như Phong Đô thành che giấu nhiều bí mật,trong đó có bí mật không để ai biết, một bí mật cực kỳ quan trọng.
Sau khi thuyền đưa đò chạy vào Dạ Hải, lái đò phát một cái lưới cho mỗingười. Lưới đánh cá rất đặc biệt, không biết làm bằng gì, trông như ánhsáng bện ra, cầm trong tay không cảm giác sức nặng.
Đây là lưới đánh cá chuyên môn bắt cá Dạ Dương, chỉ có lưới lái đò đưacho mới bắt được cá Dạ Dương. Nhưng lạ là lái đò chẳng bao giờ bắt cá Dạ Dương, không ai hiểu lý do.
Đám người Lý Thất Dạ ngồi trên thuyền đưa đò vào Dạ Hải bắt cá, nhưngbọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682614/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.