Chương trước
Chương sau
- Chuyện này không khỏi đểcho Vận trúc đi giải quyết đi, đây dù sao cũng là một cái nhân duyên,nếu như Vận Trúc cảm thấy không thích hợp, lại giải trừ một cái hôn ướcnày cũng không muộn. Nếu như Vận Trúc cũng cảm thấy thích hợp, những lão đầu tử như chúng ta cũng không nhất định phải phản đối, đem tiểu giahỏa kia dẫn vào Thiên Lý Hà cũng không tồi, như vậy cũng tốt để chặt đứt phàm trần chi tâm của Vận Trúc, để sau này an tâm vấn đạo.
Cũng không phải là tất cả trưởng lão phản đối cái hôn ước này, cũng có trưởng lão vẫn là ôm thái độ đồng ý.
- Cách làm như thế cũng là được!
Một trưởng lão khác nói:
- Cái hôn ước này chính là nhân duyên thiên định, nói không chừng đốivới Vận Trúc mà nói là một chuyện tốt, đại đạo dài đằng đẵng, nếu như có đạo lữ thích hợp làm bạn vấn đạo, đây đối với Vận Trúc ở trong tươnglai có trợ giúp không nhỏ.
Mặc dù nói cái hôn ước này mặt ngoài thoạt nhìn là một cái hôn ước đơngiản, trên thực tế ở nội bộ Thiên Lý Hà lại là liên quan đến tranh đấukhông nhỏ. Mà Lam Vận Trúc với tư cách là truyền nhân của Thiên Lý Hà,nàng cũng có được không ít trưởng lão ủng hộ, huống chi sau lưng Lam Vận Trúc cũng có nguyên lão làm chỗ dựa.
- Đây là hồ nháo!
Thái độ của Lâm trưởng lão hết sức cường ngạnh, trầm giọng nói:
- Một tên tiểu quỷ họ Lý lại làm sao có thể trợ giúp được tu đạo tươnglai của Vận Trúc? Hừ, tên tiểu quỷ này không kéo xuống tu đạo của VậnTrúc đã là không tệ rồi! Một cái vô danh tiểu bối có khả năng gì trợgiúp Vận Trúc tu đạo một tay, nếu như nói có tương trợ đối với việc tuđạo của Vận Trúc, Vận Trúc tuyển đạo lữu thích hợp nhất chính là đệ tửtrẻ tuổi của bổn phái.
- Như Viêm Long chính là thí sinh tốt nhất, thiên phú của Viêm Long ởtrong thế hệ trẻ tuổi của Thiên Lý Hà chỉ kém Vận Trúc, hơn nữa thờigian tu đạo của Viêm Long so sánh với Vận Trúc còn dài hơn, kinh nghiệmphong phú, hành động lão luyện!
Lâm trưởng lão nói:
- Nếu là đệ tử thích hợp nhất của Vận Trúc, đó đương nhiên là đệ tử của bản phái rồi.
Đối với Lâm trưởng lão ở lúc này còn muốn đem Viêm Long cùng Lam VậnTrúc tiếp hợp thành một đôi, điều này cũng làm cho một chút trưởng lãovì thế mà bất mãn, trên thực tế Lâm trưởng lão đã từng vì đồ đệ của mình mà đề cập tới hôn sự, chỉ bất quá Lam Vận Trúc không đồng ý một lời cầu hôn này, chuyện này bị chưởng môn nhân Bảo Quy đạo nhân cự tuyệt.
Mặc dù là như thế, Lâm trưởng lão vẫn là chưa từ bỏ ý định, dĩ nhiênViêm Long lại càng chưa từ bỏ ý định, một lòng muốn kết hôn với Lam VậnTrúc.
- Lâm sư đệ, Viêm Long lúc này liền đừng nhắc tới, hiện tại liền phải bàn về chuyện một cái hôn sự này.
Bảo Quy đạo nhân nhẹ nhàng mà lắc đầu nói.
- Chuyện tình của Viêm Long cùng Vận Trúc là có thể đặt xuống!
Lâm trưởng lão nói:
- Nhưng mà tiểu quỷ họ Lý kia tuyệt đối không xứng với truyền nhân củaThiên Lý Hà chúng ta, cho hắn một chút ngon ngọt để hắn biết điều mộtchút mà buông tha cho cái hôn sự này đi! Hừ, loại chuyện lớn này cũngkhông phải là một tên tiểu quỷ như hắn tới thao túng.
- Chuyện của người trẻ tuổi liền để cho người trẻ tuổi tới quyết định đi!
Đang ở lúc không ít trưởng lão của Thiên Lý Hà tranh luận không thôi,bên trong phòng vang lên một cái thanh âm, một cái thanh âm già nua.
- Dương lão!
Nghe được cái thanh âm này, trưởng lão đang ngồi ở trong phòng không khỏi rùng mình, thần thái cũng không khỏi trang trọng.
Đây là một vị nguyên lão của Thiên Lý Hà, ở Thiên Lý Hà có địa vị cựccao, phân lượng rất nặng. Nếu như nói ở Thiên Lý Hà người nào có quyềncao nhất can thiệp vào chung thân đại sự của Lam Vận Trúc, đó không phải ai khác ngoài hắn. Hắn không chỉ là nguyên lão ảu Thiên Lý Hà, đồngthời cũng là xuất thân từ Phi Hoài thôn, là thân hệ trưởng bối của LamVận Trúc, cũng là người dẫn đường cho Lam Vận Trúc.
- Dương lão, Vận Trúc cuối cùng là truyền nhân của Thiên Lý Hà chúng ta...
Lâm trưởng lão nghe được lời nói của Dương lão, không nhịn được nhẹ giọng kháng nghị nói.
- Chẳng lẽ truyền nhân của Thiên Lý Hà không thể quyết định được chungthân đại sự của mình sao? Ngay cả chung thân đại sự của mình cũng khôngquyết định được thì còn nói gì đến vấn đỉnh thiên mệnh, thành tựu Tiênđế!
Dương lão mặc dù không có trình diện nhưng mà thanh âm uy nghiêm lại làm cho người ta kính sợ, hắn trầm giọng nói:
- Vận Trúc là truyền nhân của Thiên Lý Hà thì không sai, nhưng cũng làngười của Phi Hoài thôn chúng ta, chung thân đại sự của nàng không phảilà buộc chặt ở trên lợi ích của Thiên Lý Hà!
Rất rõ ràng, Dương lão là che chở cho tình thâm, hắn là chỗ dựa cho Lam Vận Trúc.
- Dương huynh, nói cũng không thể nói như vậy!
Lúc này một cái thanh âm khác vang lên, nói:
- Vận Trúc chính là truyền nhân của Thiên Lý Hà, chung thân đại sự của nàng chung quy là phải cẩn thận một hai.
- Vương lão?
Nghe được cái thanh âm này, trưởng lão đang ngồi đều không khỏi nhìnnhau một cái, lại là một nguyên lão ra mặt, ở trong trưởng lão, cao hứng nhất là thuộc về Lâm trưởng lão rồi, bởi vì Vương lão là sư phụ củahắn.
- Lúc nào Vương sư đệ đem nhàn sự quản đến trên đầu của ta rồi?
Thanh âm của Dương lão vang lên, như cũ khí thế bức người.
Thanh âm của Vương lão cười a a mà nói:
- Không dám, không dám. Liên quan đến chuyện Phi Hoài thôn của Dươnglão, ta làm ngoại nhân không dám can thiệp. Chỉ bất quá Vận Trúc chungquy là đệ tử của Thiên Lý Hà, mặc dù nói hôn ước như vậy chính là thiênduyên định ra, nhưng mà với tư cách là vị hôn phu của truyền nhân ThiênLý Hà, Thiên Lý Hà khảo hạch một chút cũng không tính là quá mức đi, đây cũng tính là vì Vận Trúc kiểm định một chút, nếu như hắn cảm thấy không có năng lực kia, nói không chừng là biết khó mà lui.
- Vậy thì khảo hạch một chút đi, nếu như vị Lý công tử này kiên định muốn lựa chọn một cái hôn ước này mà nói.
Lúc này Bảo Quy chân nhân mở miệng quyết định nói:
- Nếu cái hôn sự này của Vận Trúc chính là thiên duyên mà định ra, chúng ta làm trưởng bối liền không cần cưỡng chế can thiệp, nhưng mà khảohạch một chút coi như là vì Vận Trúc kiểm định.
Bảo Quy chân nhân cuối cùng là chưởng môn nhân, một câu dứt khoát cuốicùng kia coi như là nguyên lão cũng không dễ trước mặt phát tác.
- Cũng được, liền khảo hạch một hai!
Cuối cùng ngay cả Dương lão cường lực ủng hộ Lam Vận Trúc cũng đồng ý khảo hạch Lý Thất Dạ một chút.
- Chưởng môn nhân gặp ngươi!
Sau khi chuyện tình hôn sự này quyết định xong, Bảo Quy đạo nhân triệu kiến Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc truyền lời cho hắn.
- Xem ra tâm tình của ngươi là không tệ lắm, việc hôn ước có kết quả rồi?
Lý Thất Dạ cười nhẹ mà nhìn Lam Vận Trúc nói:
- Có phải là gấp quá không thể chờ được muốn gả ra ngoài hay không?
Lam Vận Trúc liếc Lý Thất Dạ một cái, tự nhiên nói:
- Gả đi ra ngoài? Đợi lát nữa có thể thông qua khảo hạch rồi lại nói,nếu như ngươi muốn kiên trì cái hôn ước này mà nói, phải thông qua khảohạch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.