- Chẳng lẽ công tử không phải là vì một cái hôn ước này mà đến?
Lục Bạch Thu cũng không khỏi hỏi, nàng còn tưởng rằng Lý Thất Dạ vì một cái hôn ước với Lam Vận Trúc mà đến.
- Vì hôn ước mà đến?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Cũng có thể đi, hôn ước chuyện này chẳng qua là thuận tay mà làm, chỉlà một cái hôn ước làm sao cần ta tự mình tới một chuyến.
Ở trong lòng Lục Bạch Thu không khỏi cười khổ một cái, Lam Vận Trúcnhưng là thiên chi kiêu nữ tiếng tăm lừng lẫy ở nam Diêu Vân, thiên phúvô song, xinh đẹp nghiêng nước, không biết có bao nhiêu người cũng trèokhông tới, ngay cả truyền nhân của Đế thống tiên môn tự mình tới cửa cầu hôn cũng bị cự tuyệt ở ngoài cửa, hiện tại đến trong miệng của Lý ThấtDạ tựa hồ Lam Vận Trúc là muốn cầu tới hắn.
Chuyện như vậy để cho trong lòng Lục Bạch Thu là dở khóc dở cười, nàngcũng không biết nên nói hắn là thật lớn lối hay là thật cuồng vọng,nhưng mà Lục Bạch Thu lại cảm thấy Lý Thất Dạ không giống như là cuồngvọng, tựa hồ chuyện như vậy đối với hắn mà nói chẳng qua là một chuyệnnước chảy mây trôi mà thôi.
- Công tử, đây nhưng là Thiên Lý Hà, ngươi, ngươi, ngươi muốn mang đi một ít đồ vật, cái này chỉ sợ không thỏa đáng đi.
Lục Bạch Thu cũng không khỏi hạ giọng, nàng đều sợ bị người khác nghe được lời như thế.
Từ trong tổ địa tông thổ của Thiên Lý Hà lấy đi đồ vật, chuyện như vậycòn chưa có xảy ra, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682579/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.