Chương trước
Chương sau
Theo một tiếng "Phanh", cành tùng đâm rách tinh bích, trong nháy mắt đưa Lý Thất Dạ vào một cáithông đạo, ở trong một sát na Lý Thất Dạ thấy được một cái thế giới vôcùng khổng lồ, sinh cơ dạt dào, sinh mệnh lực cuồn cuộn vô tận, bao lahùng vĩ vô cùng, nếu như bất luận kẻ nào thấy được một màn ở trước mắtnày đều không khỏi rung động, đây là nhất giới sơn hà chiếu hết vàotrong mắt.
Ở trong một sát na này Vực thần khóa lại một chỗ nào đó, ở trong thôngđạo giống như phong bạo một cái sát na đem Lý Thất Dạ đưa đi, vào giờkhắc này tốc độ của Vực thần có thể nói là phát huy đến cực hạn.
Phong bạo vô tận ở trong thông đạo tàn sát bừa bãi, thời gian loạn lưuđáng sợ đến làm cho người ta sợ hãi, tiến vào thông đạo như vậy coi nhưlà Đại Hiền cũng không khỏi sợ hết hồn vía, làm không tốt nói khôngchừng sẽ chết thảm ở trong này.
Vực thần không hổ là Vực thần, ở trong một sát na này Vực thần lấy tốcđộ không thể tin được xuyên qua từng cái lại từng cái thời gian loạnlưu, khi tốc độ của Vực thần phát huy đến cực hạn coi như là thời giancũng không đuổi được tốc độ của hắn, không gian ở dưới tốc độ của Vựcthần đã biến thành không còn khoảng cách rồi.
Khi Vực thần trong nháy mắt đem Lý Thất Dạ đưa đến một chỗ nào đó, chỗđó một phiến hỗn độn giống như là một cái địa phương tự thành một phiếnthiên địa, tựa hồ nơi đây ẩn chứa thiên đại bí mật.
"Phanh" một tiếng, một tiếng rung trời, cành tùng đâm vào trên phiến hỗn độn này, phải biết rằng một kích kia của Vực thần có thể dễ dàng giếtchết một nhóm lớn Đại Hiền, song, thế nhưng không thể đâm rách phiến hỗn độn này.
- Khai!
Vực thần rống to như thần hống nổ vang, ở trong một sát na này một cáicành tùng trở nên vô cùng sáng chói, vô cùng sắc bén, ngay cả thân thểcủa thần linh đồng dạng cũng có thể đâm thủng.
"Xuy" một tiếng, hỗn độn phun lên, ở trong một sát na này Vực thần rốtcuộc đâm xuyên qua phiến hỗn độn này, ở trong một sát na này muốn đem Lý Thất Dạ đưa vào.
- Oanh!
Một thanh âm vạn vật sụp đổ thật lớn vang lên, ở trong lúc cực ngắn đâmxuyên phiến hỗn độn này đột nhiên bạo phát ra đế uy vô cùng vô tận, đếuy ở trong sát na tàn sát cả cái thông đạo, liền giống như một vị TiênĐế ở trong nháy mắt này sống lại.
- Phi Dương tiên đế, quả nhiên khó lường!
Lý Thất Dạ hét lớn một tiếng, tay đã nắm lấy Linh vực không luân, ởtrong một sát na này linh vực không luân đánh ở trên phiến hỗn độn kia,thoáng cái khắc vào bên trong, ở trong nháy mắt này Âm Dương Luyện TiênKính huyền phù ở trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ bắn ra tiên quang vô cùng vôtận, lấy tư thái vô địch chống đỡ phiến thiên địa này!
"Ông" một tiếng, Âm Dương Ngư nhảy lên, mang theo Lý Thất Dạ xông vàotrong hỗn độn, nhưng mà khi Lý Thất Dạ xông vào trong đó, đế uy vô cùngvô tận điên cuồng bạo phát, tựa hồ muốn nghiền nát Lý Thất Dạ, ở tronglúc nguy cấp này Linh vực không luân phun ra quang hoa, thoáng cái đemLý Thất Dạ hút tới.
- Oanh oanh oanh!
Đế uy không thể nghiền nát Lý Thất Dạ, điều này làm cho đế uy đáng sợtrong nháy mắt điên cuồng mà tàn sát cả cái thông đạo, Vực thần trongphút chốc lấy tốc độ không thể tưởng tượng mà rút lui, mà đế uy ở phíasau là điên cuồng quét tới.
"Oanh" một tiếng thật lớn, cuối cùng ở dưới tàn sát của đế uy đáng sợnày đem cả cái thông đạo đánh sập, ở thời điểm nguy cấp nhất, cành tùngcủa Vực thần cũng trong nháy mắt thoát ra ngoài.
Thông đạo sụp đổ để cho không ít cường nhân trong truyền thuyết ở ĐôngBách thành cảm nhận được ba động lực lượng kinh khủng kia, rất nhiềungười nhìn lên bầu trời, khi thấy được cành tùng từ trên bầu trời thuhồi, có lão tổ ánh mắt sắc bén thấy được cành tùng cư nhiên có dấu vếtcháy xém, nhất thời khiến cho người ta động dung.
- Chẳng lẽ thông đạo thật sự băng liệt rồi?
Thấy được dấu vết cháy xém ở trên cành tùng, có lão tổ hít vào một hơi khí lạnh, lẩm bẩm nói:
- Lý Thất Dạ đây là muốn đi chỗ nào, ngay cả thông đạo do Vực thần mở ra cũng có thể băng liệt, đây là trấn áp cường đại cỡ nào chứ.
- Cái này thật là đáng sợ!
Thấy dấu vết cháy xém kia, không biết bao nhiêu cường nhân trong truyềnthuyết ở trong lòng trầm xuống, ngay cả thông đạo mà Vực thần tạo racũng sụp đổ rồi, đây là chuyện đáng sợ bực nào.
Thời đại đạo khó đã đi qua, thiên mệnh uẩn sinh, thời đại đại thế bắtđầu, từng có không ít tồn tại trần phong yên lặng mà động, có người cònđánh tính toán đi các giới khác một chút, bây giờ nhìn đến tình huốngnhư thế của Vực thần, đó là bỏ đi ý nghĩ của bọn họ. Vực thần tự mìnhđưa Lý Thất Dạ đi qua nhưng cuối cùng ngay cả thông đạo đều băng hủy,nếu như đổi lại là bọn hắn tiến vào, một khi gặp phải thông đạo sụp đổ,đó là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ở trong Thiên Đạo viện, thời điểm khi cành tùng thu hồi, thấy dấu vếtcháy xém trên canh tùng, đám người Lý Sương Nhan đều không khỏi sắc mặtđại biến, bọn họ đều ý thức được chuyện tình không tốt xảy ra.
- Hắn không có chuyện gì, hắn đã an toàn tới rồi!
Lời nói của Vực thần vang lên, lúc này mới khiến cho dám người Lý SươngNhan thở phào nhẹ nhõm, biết được Lý Thất Dạ đã an toàn đi tới, đámngười Lý Sương Nhan cũng an tâm rồi, sau khi xá một cái với Vực thầnliền rời đi.
Vực thần nhìn thương khung, trầm mặc thật lâu, cũng không biết qua bao lâu Vực thần nhẹ nhàng thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Quả nhiên là tồn tại trong truyền thuyết, tồn tại thần bí nhất thếgian, trăm vạn năm dằng dặc, cái thời đại này nhất định là thời đại điên cuồng nhất, bất luận là người nào cùng hắn sinh tồn vào lúc này chỉ sợđều là một chuyện bi ai, thế gian còn có người nào có thể tranh giànhthiên mệnh với hắn!
Cuối cùng Vực thần cũng không lên tiếng nữa, một gốc cổ tùng lẳng lặng tiến vào ngủ say, như cầu long kình thiên!
Song, ở ngày thứu hai Lý Thất Dạ rời đi, ở Đông Bách thành nhưng có tin tức từ các ngóc ngách lưu truyền tới.
- Ngươi có nghe nói hay không, nghe nói Lý Thất Dạ muốn đi giới khác, cuối cùng là thông đạo sụp đổ, đã bị chết ở trong đó.
Có người là thần thần bí bí nói.
Mặc dù nói là thần thần bí bí, trong đó càng là nhìn có chút hả hê, trong lòng là cao hứng nói không ra lời ròi.
Lý Thất Dạ chết rồi, đương nhiên là để cho trong lòng rất nhiều người vì thế mà sảng khoái vô cùng, có đại giáo đệ tử cười lạnh nói:
- Chuyện xấu làm nhiều, chung quy có một ngày sẽ gặp báo ứng, đây là báo ứng xảy ra rồi.
- Đúng vậy, ông trời có mắt, không bỏ qua cho người nào!
Có người cười hắc hắc nói, đối với những người như bọn hắn mà nói, tin tức này là tin tức tốt nhất trong một năm nay.
Cũng có người không khỏi tiếc hận, từng có đại nhân vật thế hệ trước đều không khỏi cảm khái nói:
- Không tìm đường chết liền sẽ không chết, ở Nhân Hoàng giới là vui vẻ rồi, tội gì chạy đi chịu chết chứ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.