Trì Tiểu Điệp nhìn Lý Thất Dạ ngẩn người, tức giận nói:
- Còn chờ cái gì nữa, không phải là chưa từng thấy cổ thành khổng lồphồn vinh như vậy đi! Ngươi không phải là khoác lác đến tận trời sao,chẳng lẽ hiện tại lại luống cuống rồi?
Lý Thất Dạ vốn chính là tâm tình không tốt, nghe Trì Tiểu Điệp nói như vậy, hắn lạnh lùng nhìn nàng một cái, chậm rãi nói:
- Ngươi không nói lời nào cũng không ai xem ngươi bị câm đâu, nữ hài tử, hiền hòa ôn nhu chung quy là không sai đấy!
Lý Thất Dạ đột nhiên giận dữ mắng như thế, có uy nghiêm không nói ralời, để cho Trì Tiểu Điệp ngây ngốc một chút, nàng phục hồi tinh thầnlại, lại là xấu hổ, tú mục trợn lên nhìn Lý Thất Dạ một cái, muốn nổiđóa nói:
- Ngươi!
- Chúng ta đi nhanh đi, vào thành, đứng ở chỗ này không có gì đẹp mắt!
Thấy hai người bọn họ muốn tranh cãi, Trì Tiểu Đao vội vàng giảng hòa, dời đi thoại đề của bọn họ.
Trì Tiểu Điệp hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Lý Thất Dạ, xoay ngườiliền vào thành, Lý Thất Dạ tâm tình không tốt, cũng lười để ý nàng.
Sau khi tiến vào Đông Lâm thành, bất luận kẻ nào đều sẽ bị không khíphồn hoa náo nhiệt này nhuộm lấy, ở cả Đông Lâm thành, có thể nói là mồhôi đổ như mưa, vai tiếp vai, người đi tấp nập, bất luận là bay trên bầu trời hay di trên mặt đất, thậm chí là du ngoạn trong nước đều có thểnhìn thấy được.
Ở Đông Lâm thành, bất luận là tu sĩ chủng tộc gì đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682364/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.