U Minh thuyền vô thanh vôtức bồng bềnh, ở trong U Minh thuyền, vô thanh vô tức, thanh âm gì cũngnghe không được, cũng không biết tung bay hướng phương nào, coi như làmở cửa thuyền ra, cũng nhìn không tới phong cảnh phía ngoài, một mảnhmênh mông, cái gì cũng nhìn không tới, ngay cả những U Minh thuyền kháccũng nhìn không tới.
Tựa hồ trong thiên địa chỉ có một chiếc U Minh thuyền phiêu đãng ở phíatrên Minh Hà, tựa hồ, ở trên sông rộng lớn vô tận chỉ có một chiếc UMinh thuyền như thế, những U Minh thuyền khác tựa hồ đã mất tích!
Ở trong U Minh thuyền, ngoại trừ một chiếc giường, không có bất kỳ vậtgì khác, Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia, bình tĩnh tự nhiên, tựa hồ như ngồi ở nhà mình.
Ngồi ở trong thuyền, Lý Thất Dạ từ trong mệnh cung của mình lấy ra mộtkiện đồ vật, đây là một khối bia đá, bia đá không lớn, nhưng mà vô cùngtrầm trọng, bia đá lủng lỗ chỗ, phía trên có khắc họa đường vân, vô cùng rườm rà phức tạp, để cho người ta hoàn toàn xem không hiểu áo nghĩatrong đó.
Tấm bia đá này chính là Lý Thất Dạ từ bên trong Tàng Bảo Các của TẩyNhan Cổ Phái lấy được, chư vị trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái cũng khôngbiết tấm bia đá này có chỗ lợi gì, trên thực tế, Tẩy Nhan Cổ Phái lịchđại đến nay cũng không ai biết tấm bia đá này cụ thể có tác dụng gì,ngay cả tấm bia đá này là từ đâu có được, là ai có được, cũng đã khôngcách nào khảo cứu.
Sau khi Lý Thất Dạ đạt được tấm bia đá này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682324/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.