Lúc này ánh mắt Lý Thất Dạlạnh lẽo, lạnh lùng nhìn qua màn sáng trước mặt, hắn đã sớm lường trướcnhưng mà khi nhìn thấy màn sáng vẫn hừ lạnh.
Lý Thất Dạ quan sát nơi này, trong nội tâm đám người Ngưu Phấn trầmxuống, bọn họ lúc này cảm nhận được nộ khí của Lý Thất Dạ, cho dù làcường đại như Ngưu Phấn, cảm nhận được nộ khí của Lý Thất Dạ cũng cảmthấy nội tâm run lên, Lý Thất Dạ giận dữ, làm cho nội tâm của bọn họphát lạnh, có cảm giác máu chảy thành sông vạn dặm.
Lúc này Lý Thất Dạ lấy đàn cổ ra, nhìn qua phù văn đầy trời trước mặt, cuối cùng động dây đàn.
Loong coong, loong coong, loong coong...
Tiếng đàn vang lên, "Ông" một tiếng, đế uy bao phủ thiên địa, khi LýThất Dạ khảy đàn, đế uy quét ngang thiên địa nơi đây, bao phủ cả Ma BốiLĩnh.
Đế uy như thế, làm cho mọi người trong Ma Bối Lĩnh hoảng sợ thất sắc,nơm nớp lo sợ, Cổ Thiết Thủ ngẩng đầu nhìn qua phía bắc, lúc này CổThiết Thủ biết rõ Lý Thất Dạ ra tay, hơn nữa Lý Thất Dạ mang theo đàn cổ của tổ sư.
Cổ Thiết Thủ biến sắc, có thể làm cho Lý Thất Dạ thúc dục đế uy tiên ý, chắc chắn là địch nhân vô cùng cường đại!
Loong coong --
Cuối cùng tiên ý bao phủ thiên địa tụ lại thành một thanh tiên kiếm,kiếm tiên mang máu,, đồ tiên diệt thần, một kiếm ngang trời thiên địa ảm đạm, âm dương vạn đạo không còn tiếng động.
- Giết!
Hiện tại Lý Thất Dạ hét lên một tiếng, ngón tay như cuồng phong bạo vũ, đánh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/682181/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.