Chương trước
Chương sau
Nghĩ đến Lý Thất Dạ, Nam Hoài Nhân không khỏi tò mò hỏi. Danh xưng như thế này, hắn chưa từng có nghe qua, Thiên Ngưu Tổ Oa, danh xưng như thế này, nói bao nhiêu lạ lẫm liền có bấy nhiêu lạ lẫm.
- Sinh linh Cổ xưa, trên đời hãn hữu, tự thành nhất tộc, thế nhân rất khó nhìn thấy.
Ngưu Phấn chưa nói, Lý Thất Dạ nói ra.
Gặp Lý Thất Dạ tâm tình tốt rất nhiều, Nam Hoài Nhân liền gan lớn cười hì hì hỏi:
- Đại sư huynh, thập bát giải như lời ngươi nói, là cái gì?
Lý Thất Dạ chỉ liếc mắt nhìn hắn, cũng không nói gì.
- Là Chân Mệnh chi giải của Thiên Ngưu Tổ Họa chúng ta.
Ngưu Phấn nói, hắn cũng rất khát vọng Lý Thất Dạ nói thập bát giải, đây đối với hắn mà nói, trọng yếu vô cùng.
- Chân Mệnh chi giải? Là công pháp sao? Hay là Đế thuật?
Nam Hoài Nhân không khỏi tò mò hỏi.
Ngưu Phấn bò cực nhanh lắc đầu nói ra:
- Không, nó không phải công pháp, cũng không phải đạo nghĩa, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, nó là chân giải giải khai gông xiềng của Thiên Ngưu Tổ Họa chúng ta.
- Gông xiềng? Mười tám đạo gông xiềng sao? Nếu như giải khai mười tám đạo gông xiềng, sẽ như thế nào?
Nam Hoài Nhân một hơi hỏi nhiều vấn đề.
Ngưu Phấn trầm mặc một chút, cuối cùng nói ra:
- Ta cũng không biết, bởi vì từ trước tới nay ta chưa từng gặp qua đồng tộc đạt được thập bát giải. Chỉ nghe nói qua một ít truyền thuyết, nếu có thể thập bát giải, trên trời nếu có Thần, chúng ta có thể đồ Thần!
Nghe nói như thế, không chỉ là Nam Hoài Nhân, bọn người Lý Sương Nhan cũng không khỏi vì đó chấn động, đồ Thần! Đây là từ rung động hạng gì, lúc này, bọn hắn rốt cuộc minh bạch vì cái gì Ngưu Phấn nguyện ý thần phục.
Về phần Lý Thất Dạ, chỉ là nở nụ cười, thập bát giải, ký ức xa xôi bao nhiêu, nó không phải công pháp, cũng không phải bí thuật, chính là bởi vì như thế, đoạn ký ức này một mực không có bị xóa đi!
Đám người Lý Thất Dạ vừa trở lại Tẩy Nhan Cổ Phái, mà Tôn trưởng lão đã sớm ở bên ngoài sơn môn mong mỏi chờ đợi. Khi xa xa nhìn thấy đám người Lý Thất Dạ cưỡi một đầu ốc sên to lớn trở lại, Tôn trưởng lão là nghẹn họng nhìn trân trối, cỡi ốc sên chạy nhanh, chuyện này cũng quá bất hợp lý đi à nha.
Có điều, lúc này Tôn trưởng lão không có để ý tới chuyện này, hắn nhìn Lý Thất Dạ, vội vàng nói ra:
- Cám ơn trời đất, các ngươi rốt cục trở về.
Nói xong vội đem Lý Thất Dạ từ trên ốc sên kéo xuống.
- Ngươi nhanh đi tổ điện, tổ điện sắp có đánh nhau.
Tôn trưởng lão sốt ruột nói với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nhìn bộ dáng Tôn trưởng lão nóng nảy kia, nói ra:
- Có kẻ thù bên ngoài giết vào sao? Hay là Bảo Thánh thượng quốc đã tìm tới cửa.
Gặp Lý Thất Dạ chậm rãi nói, Tôn trưởng lão cũng không có cách nào, nói ra:
- Cũng không phải, chưởng môn trở về, ở trong tổ điện. Đám người Cổ trưởng lão đã sắp cùng chưởng môn xích mích! Ngươi vẫn là mau đi xem một chút đi.
- Chưởng môn.
Nghe được Tôn trưởng lão nói, Lý Thất Dạ cũng ngoài ý muốn, đối với chưởng môn Tô Ung Hoàng, Lý Thất Dạ không có nửa điểm ấn tượng, thậm chí nói, đối với cái tiện nghi sư phụ này, hắn cũng chưa bao giờ đi quan tâm, cũng chưa bao giờ đi qua hỏi.
Hiện tại Tô Ung Hoàng trở về, đây thật là có chút để Lý Thất Dạ ngoài ý muốn. Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Cũng tốt, ta cũng nên gặp mặt cái sư phụ này một chút.
Nói xong, liền đi vào bên trong.
Ngưu Phấn rung thân một cái, biến trở về bộ dáng lão đầu, đi theo bên người Lý Thất Dạ. Nhìn thấy một con ốc sên to lớn như thế biến thành một lão đầu, Tôn trưởng lão không khỏi sững sờ một chút, nhưng mà, lúc này hắn không có thời gian hỏi đến chuyện này.
Lúc này, ở trong tổ điện, các trưởng lão là thiếu chút nữa lật bàn, trưởng lão, làm giai tầng chấp quyền cao nhất hiện tại của Tẩy Nhan Cổ Phái, vốn hẳn là bảo trì phong độ, nhưng mà lúc này, đám người Chu trưởng lão đều là trợn mắt nhìn, đối tượng bọn hắn trợn mắt nhìn chính là đương nhiệm chưởng môn nhân Tô Ung Hoàng của Tẩy Nhan Cổ Phái.
Chỉ có Cổ trưởng lão thái độ vẫn là tốt một chút, hắn chỉ là ngồi ở chỗ kia, trầm mặc không nói, một câu cũng không nói.
Tô Ung Hoàng làm chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái, trên thực tế, một mực không được cao tầng Tẩy Nhan Cổ Phái hoan nghênh, nguyên nhân rất đơn giản, Tô Ung Hoàng làm chưởng môn, ở bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái căn bản không có bất luận tư lịch gì, cũng không có bất luận lịch lãm rèn luyện gì, thậm chí nói, Tô Ung Hoàng không phải đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái!
Tô Ung Hoàng đột nhiên xuất hiện, thành chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái, trên thực tế sự kiện này vô cùng đột nhiên, trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái, đều không có bất kỳ chuẩn bị gì, thậm chí có thể nói, trước đó, không ai biết có nhân vật như vậy.
Tô Ung Hoàng có thể trở thành chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái, đó là bởi vì lúc ấy chưởng môn đời trước còn sống, lúc ấy còn có hai ba vị Thái Thượng trưởng lão còn sống, thậm chí có một vị Thái Thượng trưởng lão tồn tại rất lâu, nghe nói đã từng tham gia trận chiến ba vạn năm trước, một mực trọng thương bế quan.
Chuyện này tình huống cụ thể, ai cũng nói không rõ ràng, ngoại trừ Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ ra. Tóm lại, Tô Ung Hoàng đột nhiên xuất hiện ở bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái, được chưởng môn đời trước chỉ định là chưởng môn tiếp theo, quyết định này, lấy được Thái Thượng trưởng lão còn tại thế nhất trí đồng ý, ngay cả Thái Thượng trưởng lão sống lâu nhất cũng cho phép, thậm chí có trưởng lão nghe nói, lúc ấy Thái Thượng trưởng lão đã từng tham gia trận chiến ba vạn năm còn tự thân triệu kiến trưởng lão Cổ Thiết Thủ, thuyết phục Cổ Thiết Thủ.
Tóm lại, trong vòng một đêm, Cổ Thiết Thủ đồng ý Tô Ung Hoàng đảm nhiệm chức chưởng môn nhân Tẩy Nhan Cổ Phái. Trên thực tế, lúc ấy trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái là sôi trào khắp chốn, chuyện này quá lớn, một cái tên không người biết đột nhiên đảm nhiệm chưởng môn của Tẩy Nhan Cổ Phái, chuyện này thật sự là để trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái khó tiếp nhận.
Lúc đó, Cổ Thiết Thủ xem như địa vị cao nhất Tẩy Nhan Cổ Phái, tiếng hô cao nhất thuyết phục đám người Chu trưởng lão, trấn áp một bộ phận đệ tử đại lực phản đối Tô Ung Hoàng đảm nhiệm chưởng môn, lúc này giằng co mới bình ổn lại.
Có điều, Tô Ung Hoàng tựa hồ cũng có tự mình hiểu lấy, làm chưởng môn, nàng cũng không có ở lại Tẩy Nhan Cổ Phái, mà là mang đi một phần nhỏ đệ tử, trong đó bao gồm mấy vị đường chủ. Từ đó về sau, Tô Ung Hoàng làm chưởng môn ở biên thuỳ Tẩy Nhan Cổ Phái, trên cơ bản không nhúng tay vào quyết định nội vụ của Tẩy Nhan Cổ Phái, mặc dù như thế, y nguyên duy trì liên hệ cùng Tẩy Nhan Cổ Phái.
May mắn cũng là như thế, lúc này Tẩy Nhan Cổ Phái mới bình ổn lại, cái này cũng làm cho đa số đại sự quyết sách của Tẩy Nhan Cổ Phái đều là do sáu đại trưởng lão ngay lúc đó quyết định.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.