Phương đông dần sáng, một luồng dương quan chiếu sáng cả vùng đất.
Lý Bát Dạ tỉnh dậy, ngáp vài cái rồi bước ra khỏi phòng.
Vừa mới khỏi phòng, hắn lập tức phát hiện, Hứa Bội đang bưng chậu nước rửa mặt chờ ở ngoài cửa.
Lý Bát Dạ hướng nàng nở nụ cười nói:
- Bội Bội, cực khổ ngươi rồi.
Nói xong, Lý Bát Dạ cầm khăn trắng lên, lau qua trên mặt.
Hứa Bội vui vẻ, dịu dàng nói:
- Nô tỳ hầu hạ thiếu gia là thiên kinh địa nghĩa, không có gì mà khổ cực cả.
Lý Bát Dạ vừa lúc nhìn thấy nụ cười này của nàng, không khỏi có chút áy náy. Nàng là do hắn dùng chịc tâm vô địch dụ dỗ nên mới thích mình. Hắn quyết định tìm đối xử tốt với nàng.
Tuy Hứa Bội không được xinh đẹp, không tuyệt mỹ vô song. Nhưng bộ dạng ngoan hiền, khả ái của nàng khiến Lý Bát Dạ rất yêu thích.
Hứa Bội dịu dàng đứng nhìn thiếu gia, khuôn mặt trắng thuần, không có một tia son phấn trang điểm, trời sinh da thịt mềm mịn tinh tế, mị nhãn cong cong như nguyệt nha, cái miệng ảnh đào nhỏ nhắn lại mượt mà mỏng hồng, bên cạnh có hai má lúm đồng tiền nhợt nhạt, rất dễ khiến người ta thương sót.
Hứa Bội thấy thiếu gia chăm chú nhìn mình, trong lòng "bang bang" nhảy rất nhanh, trái tim vô dụng như con nai nhỏ chạy loạn, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ ý nghĩ ngọt ngào, khuôn mặt nhẹ nhàng dâng lên màu đỏ hồng, càng lộ ra vẻ thẹn thùng động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba-ly-bat-da/2900214/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.