"Lão công, có tâm sự"
"Không có gì "
Nói vậy nhưng khóe miệng Dương Thần cũng cười nhẹ.
"Lão công,ngươi thay đổi rất nhiều"
"Thay đổi, ta thay đổi sao?"
Dương Thần nghi hoặc, thay đổi sao??, có lẽ vậy đi.
"Nàng cũng thay đổi rất nhiều, trước kia nàng suốt ngay khóc đâu"
"Đúng vậy, nhớ 5 năm trước sao, hôm đấy"
5 năm trước.
Mạn Thiên Âm đầu đội một chiếc mũ, một thân quần áo ấm, tay cầm máy ảnh không ngừng quay chụp xung quanh. Khuôn mặt non nớt của thiếu nữ 18, không kém phần tinh xảo.
Ầm....
Một tiếng nổ vang, tuyết bụi mù mịt.
Dần dần khói bụi tản đi, để lại một cái rãnh.Bên trong là một thanh niên, đôi mắt ngắm nhiền, hiển nhiên đã không còn tỉnh táo, trên người quần áo đã rách nát, chằng chịt vết thương không ngừng chảy máu.
-"Uy, ngươi tỉnh đi, oa thật đẹp, ngươi không phải nữ chuyển giới chứ, há con ngươi màu tím", hắn không phải bị mù đi, nói Mạn Thiên Âm tay lại không ngừng dơ trước mắt quơ quơ vài đường.
"Đây là đâu"
"Đây là biệt thự nhà ta a, Ngươi từ trên núi ngã xuống sao, đừng sợ, ta nhưng đỗ đại học y, ta giúp ngươi băng bó rồi"
Mạn Thiên Âm có chút sợ, đây còn là người sao, nghĩ lại đỉnh núi trên đó có bao nhiêu cao, vậy mà không chết, hừ coi như ngươi mạng lớn gặp bổn tiểu thư.
Dương Thần không khỏi định đứng lên, lại thấy toàn thân cứng ngắc không thể cử động, đảo mắt xuống nhìn.
Dương Thần....
Giờ đây cơ thể ngoài khuôn mặt ra, cả người bọc vải trắng y hệt một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba-ba-day-con-danh-lon/87880/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.