"Lần sau không nên nói đến hi vọng."
Mọi người đang bình yên thì Dương Thần phát biểu, ai cũng nghi hoặc quay lại nhìn, nhưng thất bại Dương Thần vẫn mắt nhắm nghiền không quan trọng thưởng thức âm nhạc.
"Đại ca, ngươi cũng nghe nhạc,mà không nói hi vọng là ý gì."
Dương Thần không trả lời, Dương Liên liền giải thích nghe, "Đại ca ngươi nhưng là cầm kì thi họa tất cả mọi thứ thông thạo, riêng về tài đánh đàn, thì đã thông thần rồi, còn nói đến hi vọng thì, a tới rồi."
Bên ngoài huyên náo đã im bặt xem ra đã giải quyết, ý là người bên ngoài toàn bị khống chế.
"Lão đại, chúng ta còn phòng vip chưa kiểm tra."
"Được, nhanh phòng vip chắc chắn có thứ quý giá hơn."
Rầm rầm, rầm.... Không sai biệt lắm thời gian một chén trà sau, cửa đã bị đá toái ra ngoài, một đám mặt mũi hung thần ác sát nhăm nhe nhăm nhé đánh ngang liếc dọc, chợt dừng lại về phía mọi người.
Hành khách trong khoang vip không ngừng hoảng loạn ai cũng sợ hãi cúi gầm mặt xuống.
Mấy tên cướp đảo mắt qua rất nhanh dừng lại ở một cô gái ghế đầu, cô gái cúi gầm mặt xuống đất thở mạnh cũng không dám, người không ngừng run rẩy.
"Úi choaaa... Ở đâu ra vưu vật trời vứt vậy, lộc trời cho anh em ta đây."
"Ngươi...các ngươi.. Muốn làm gì."
"Khặc khặc... Đoán xem anh em bọn ta muốn làm gì nào."
"Các ngươi.. Đừng làm rộn, ta báo cảnh,"
Mấy tên cướp giật mình cái cả đám thi nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba-ba-day-con-danh-lon/3260008/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.