Tu tu tu... Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, tu vi thấp người tai trực tiếp chảy máu, Hỗn Thiên áo phất phới kéo về phía chiếc kèn.
"Mạc huynh truyền nhiều linh lực điểm."
"Được"
-tỉ tỉ kèn đó không tâm thường,
"Đúng vậy, kèn là không sai, nhưng người dùng quá kém,không phát hiện được bản chất, nhìn ra kèn này bị phong ấn lại sức mạnh khoảng vạn năm nhiều, không nghĩ ở đây."
-Tỉ đầy đủ sức mạnh kèn này mạnh bao nhiêu.
"Bây giờ có thể tác động đến hỗn thiên,vậy nếu bị giải phong ấn có thể miểu sát bát tiên, tất nhiên là do người sử dụng".
"Long Huynh, cứ vậy liệu có tác dụng không, đừng nói dùng, linh lực ta nhanh chóng bị nó hút sạch, dù phong ấn được e rằng ta cũng không xong", nói lại không khỏi nhìn về phía Dương Liên.
Dương Hối một bên nhìn đã thiếu kiên nhẫn, "hai lão già kia, trước khi chết khai thật ra, nhà các ngươi còn con gái hay cháu gái đủ tuổi chưa gả không, không cẩn thân nhưng ta phải gọi các ngươi một tiếng cha vợ đấy, hắc hắc."
Cũng mặc kệ Dương Hối một bên trêu chọc, Long Khải mặt nén đỏ bừng, linh lực sớm gần như cạn kiệt rồi, nhưng Hỗn Thiên vẫn mảy may đứng đấy ngáp dài.
Phụt, Mạc Dung cùng Long Khải phun một ngụm máu tươi, ánh mắt đầy không cam lòng nhìn lấy Hỗn Thiên, quá mạnh, từ lúc nào trên thế gian xuất hiện loại này, bản thân tưởng trừng như đã vô địch nhưng thực nghĩ cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba-ba-day-con-danh-lon/3259993/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.