Dương Hối bước lên phía trước một bước tưởng chừng sẽ giết chết luôn sáu người, ai ngờ mọi chuyện hoàn toàn phát sinh khác dự liệu.
Dương Hối đưa ngón tay vung lên một luồng linh lực thẩm thấu qua từng người, ngay khi năm người nhắm mắt lại đón nhận cái chết,không đúng tại sao cảm giác như vết thương lành lại.
Ngay cả Dương Liên cũng không hiểu ra sao chợt lại thấy Dương Hối đi về phía trước ân cần đỡ lấy trưởng môn Thiên Hành Sơn.
"Haha chỉ là luận bàn mà thôi, nhạc phụ đại nhân ngươi tốt, thương thế đã hồi phục hay sao".
Dị biến sảy ra quá nhanh, mọi người hoàn toàn không thích ứng kịp, đây rốt cục là chuyện gì.
Cái khỉ gì,trưởng môn thiên hành sơn có chút ngốc, chả phải liền giết ta rồi chiếm núi sao, nhạc phụ đại nhân cái gì, quen nhau sao?.
Dương Liên đầu đầy hắc tuyến, nhìn tên bại hoại này hiển nhiên gặp gái liền quên luôn mục đích, bất quá cũng không nói chỉ đứng đấy nhìn, bộ dáng rất là không quan tâm.
Dương Hồi cười tủm tỉm mặc kệ năm lão giả nhìn mình, chạy vội đến trước mặt cô gái.
"Cô nương, ta tên Dương Hối, Dương trong âm dương, Hối trong không bao giờ hối hận, còn không biết tên cô nương đâu."
Dương Liên một bên câm lặng, nếu có thể Dương Liên không muốn quen cái này đệ đệ, cái gì mà hối trong không bao giờ hối hận, hối hận là do cha và di nương trước kia ăn thức ăn chứa xuân dược của mình mới đúng, quả nhiên miệng phun hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba-ba-day-con-danh-lon/3259989/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.