Tôi trở về biệtthự của Hàn Vũ lúc đã muộn, có một người đàn ông đứng bênhiên tay trái đút túi quần tay phải hờ hững cầm ly rượu đỏ đôi mắt đầy ưu tư nhìn tôi tự nhiên trong lòng tôi xao động... đôimắt ấy của anh ta nghĩa là gì?
-Đã về rồi? mau vào nhà ngoài trời có sương muối không tốt cho sức khỏe của em
Vũ nói
-Anh... ăn chưa?
Tôi hỏi, hắn mỉm cười nhìn tôi
-Đợi em
Lòng tôi chợt rung cảm, có một người đợi mình thật là tốt.... ấy ấy mìnhnghĩ linh tinh gì thế không biết đúng là lú lẫn quá mà
Dạo này không ổn phải chỉnh đốn lại mới được
-Hôm nay tôi đi gặp một người...anh có rảnh nhe tôi tâm sự không?
Tự nhiên tôi lại hỏi vậy với anh ta... có điều gì đó khiến cho tôi thôi thúc muốn giải thích để anh ta không nghĩ linh tinh
Hàn Vũ cười rồi gật đầu
-Tôi đói rồi... ăn trước nhé
-Nghe theo em
Chúng tôi vào bàn ăn qua loa rồi cùng nhau ngắm sao... thú vui tao nhã không?
Tôi ngồi cạnh Vũ kể dăm ba câu chuyện ngày xưa của mình rồi tôi nhắc với Vũ về Duy mối tình mới chớm nở đã tàn của tôi.
-Hôm nay tôi gặp anh ấy, anh ấy không có gì thay đổi nhưng hình như tôi thay đổi rồi thì phải. Tôi không còn cảm xúc với Duy nữa... hai năm trước,lúc anh ấy đj gần như tôi tuyệt vọng, tôi khóc tôi đi lang thang, rồingồi thẫn thờ... mặc dù chúng tôi còn chưa 1 lần cầm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-yeu-thuong-em/2172586/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.