Chương trước
Chương sau
Tôi trở về biệtthự của Hàn Vũ lúc đã muộn, có một người đàn ông đứng bênhiên tay trái đút túi quần tay phải hờ hững cầm ly rượu đỏ đôi mắt đầy ưu tư nhìn tôi tự nhiên trong lòng tôi xao động... đôimắt ấy của anh ta nghĩa là gì?

-Đã về rồi? mau vào nhà ngoài trời có sương muối không tốt cho sức khỏe của em

Vũ nói

-Anh... ăn chưa?

Tôi hỏi, hắn mỉm cười nhìn tôi

-Đợi em

Lòng tôi chợt rung cảm, có một người đợi mình thật là tốt.... ấy ấy mìnhnghĩ linh tinh gì thế không biết đúng là lú lẫn quá mà

Dạo này không ổn phải chỉnh đốn lại mới được

-Hôm nay tôi đi gặp một người...anh có rảnh nhe tôi tâm sự không?

Tự nhiên tôi lại hỏi vậy với anh ta... có điều gì đó khiến cho tôi thôi thúc muốn giải thích để anh ta không nghĩ linh tinh

Hàn Vũ cười rồi gật đầu

-Tôi đói rồi... ăn trước nhé

-Nghe theo em

Chúng tôi vào bàn ăn qua loa rồi cùng nhau ngắm sao... thú vui tao nhã không?

Tôi ngồi cạnh Vũ kể dăm ba câu chuyện ngày xưa của mình rồi tôi nhắc với Vũ về Duy mối tình mới chớm nở đã tàn của tôi.

-Hôm nay tôi gặp anh ấy, anh ấy không có gì thay đổi nhưng hình như tôi thay đổi rồi thì phải. Tôi không còn cảm xúc với Duy nữa... hai năm trước,lúc anh ấy đj gần như tôi tuyệt vọng, tôi khóc tôi đi lang thang, rồingồi thẫn thờ... mặc dù chúng tôi còn chưa 1 lần cầm tay nhưng anh ấykhiến tôi thấy an toàn... cứ như thế giao phó....

Vũ lặng nghe câu chuyện của cô gái của anh, hóa ra em cũng ngốc lắm nhưng chẳng sao hết anh sẽ khiến cô gái của anh cảm thấy ở bên cạnh anh an toàn tuyệt đối

Đêm đó tôi kể cho Hàn Vũ nghe rất nhiều chuyện từ chuyện của Duy và tôi đến chuyện đi làm hay được “cao thủ” dạy cho chút võvẽ phòng thân...nhiều lắm... anh ta chỉ ngồi cạnh tôi im lặngmà nắng nghe từ đầu tới cuối. Như vậy cũng tốt có khi hắn ta lại là tri kỷ kẻ nghe mình tâm sự cũng nên, tôi vô tư kể nể

-Xin lỗi bắt anh nghe nhiều chuyện tàm nham này của tôi nhé thậtkhông muốn vậy nhưng mà nói ra tôi thoải mái hơn nhiều... cámơn anh nhé

-Cám ơn xuông thôi à?

Hàn Vũ cười... tôi nheo mày nhìn lại vậy anh ta muốn gì đây??? không tốt hơn được chút nào sao?

-Ngày mai em diễn thuyết khi kết thúc cùng tôi đến một nơi ok?

Tôi hơi nhăn mặt nhưng nghĩ sao thì nếu không đồng ý thì hắn cũngnghĩ đủ trò cưỡng chế tôi bắt tôi đi bằng được thôi... conngười hắn vậy ấy mà

-Tôi còn lựa chọn nào khác hay sao?

-Về phòng đi, tôi có quà cho em...

hôm nay hắn làm sao vậy nhỉ bày đăt tặng quà cho tôi nữa... không biết hắn có âm mưu gì đây

Tôi về phòng vừa mở của đã nhìn thấy hộp quà màu tím nhạt lấp lánh ánh kim... tim đập dồn tôi chậm chạp mở chiếc hộp đó...đôi mắt cay cay khi nhìn thấy món quà bên trong

một bộ váy liền màu tím nhạt, chiếc váy mà tôi ngẩn ngơ ngắmnhìn lúc đi mua sắm đồ mấy ngày trước, Thực xúc độnglắm....Lần đầu tiên có người đàn ông mua tặng thứ quà tôi muốn có....Bộ váy này.... Tôi chỉ dám nhìn thôi chứ đâu có đủtiền mà mua nó

Tấm thiệp xinh xinh nho nhỏ ngay bên cạnh ghi vỏn vẹn vài chữ “Tôimong em mặc nó vào ngày mai, yêu em- Hàn vũ '' nhưng lòng tôiấm áp lắm... cả đêm cứ mang ra nhìn đi nhìn lại cả mấy chụclần xong cười cười một mình tôi thấy mình hâm nặng xừ nó rồi

sáng hôm sau tôi dậy đúng giờ bước xuống nhà thấy bữa sáng thịnhsoạn nhưng không thấy hắn thay vào đó chỉ có một mảu giấy conconói rằng hắn có việc

tôi đánh chén bữa sáng, ăn xong liền có tài xế đưa đến trường

Xa xa tôi thấy An đang vẫy tay chào tôi, lâu rồi không gặp An nhỉnhìn người lớn hẳn hôm này còn ăn mặc bảnh bao phát rồ cơ tóc vuốt vuốt keo quần âu áo véc lịch sự lắm

Tôi cười gật đầu chào lại rồi đi thẳng đến nơi sau cánh gà đểchuẩn bị bài diễn thuyết cuối cùng của bản thân trước khi tốt nghiệp

-Linh chuẩn bị nhé còn 10 phút nữa bắt đầu

-Dạ

nhìn lại bản thân trong chiếc gương trước mặt, chiếc váy xòe màutím thủy chung hình ảnh của Vũ hiện ra trước mặt tôi... nụcười sáng lạng ấm áp....

Mình đang nghĩ cái gì vậy cơ chứ... thật tào lao quá... tập trung mình phải tập trung lại ngay

tôi tự nói với bản thân rồi hít một hơi sâu bước lên sân khấutrước mấy nghìn sinh viên bài diễn thuyết kết được bắt đầu và kết thúc một cách hoàn hảo nhất, trước sự hoan hô tán dươngngợi khen của rất nhiều người từ dưới sân khấu 3 hngười đànông với 3 nụ cười cùng tiến lên sân khấu với 3 bó hoa khácnhau

mọi sự chú ý đều được đổ dồn lên 4 người ấy

An thì không bàn cãi vì sự có mặt của anh ở đây, khi anh chínhthức công khai theo đuổi Hạ Linh từ sau lần gặp Linh từ lần đầu tiên

còn hai người đàn ông kia thì sao?

Tiếng xì xào bàn tán nổi nên một số kẻ không ngừng ghen tỵ thì đặt điều

tôi nhìn chú mục vào Hàn Vũ với bó hoa oải hương tím ngắt... sao hắn lại ở đây?

Duy nhìn theo hướng nhìn của Linh, người đàn ông kia là ai? Từ baogiờ anh ta thu hút ánh nhìn của Linh như vậy? Không anh không thể để mất Linh được Linh là tất cả của anh...Thiếu Linh anh khôngcòn là anh nữa

Lần đầu tiên trong lịch sử trường xuất hiện người đàn ông xuấtchúng như vậy, phong thái của họ tất cả đều là những nhânvật máu mặt... thật đáng ngưỡng mộ cô gái được cả 3 người đó chú ý

-Linh chúc mừng cậu

An trao cho tôi bó hoa hồng rực rỡ cũng như tình cảm của An traocho tôi, nhưng thật tiếc tôi lại không thể trao cho cậu ấy thứtình cảm mà cậu ấy muốn....

-Cám ơn An thời gian qua luôn giúp đỡ tôi

-Đừng khách sáo với An, An thích Linh mà An có làm hết mọi thứ

-...

-linh, chúc mừng em

Duy trao cho tôi bó hoa đỗ quyên xinh đẹp

còn hàn Vũ anh không chúc mừng tôi gì hết chỉ mỉm cười đặt vàotay tôi bó hoa oải hương rồi ôm lấy tôi thật chặt,tôi thật không biết mình nên làm gì với 3 người đàn ông này

sau hôm nay tôi sẽ còn sống hay không trong cái sự ghen ghét của lũ người bên cạnh họ....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.