Nhuệ Linh thay một bộ đồ khác mà Mạc Thanh mang tới rồi cùng anh ra chỗ thanh toán viện phí.
"Em ra kia chờ đi, tôi sẽ thanh toán.” Anh để cô ngồi ở hàng ghế chờ rồi đi về phía quầy.
Cảm giác xô bồ lâu lắm mới có lại, Nhuệ Linh chậm rãi ngước mắt nhìn anh, bỗng một bóng người quen thuộc lướt qua.
"Mộng Mộng, từ từ thôi con.” Đan Thanh dìu đứa con gái, ánh mắt chỉ toàn là sự lo lắng.
À, nhìn vẻ mặt của Hứa Mộng Mộng, Nhuệ Linh dễ dàng đoán ra được cô ta lại phát sốt.
Ở kiếp trước, càng lớn Hứa Mộng Mộng rất hay bị sốt, liên miên mãi chẳng dứt lại dễ tái bệnh. Cha mẹ và Dục Thành đã từng thay phiên nhau chăm sóc cô ta vì cô ta bị bệnh.
Đúng lúc Nhuệ Linh lơ đi vờ như chưa từng thấy gì thì Hứa Mộng Mộng lại vô tình nhìn thấy cô, kinh ngạc gọi: “Chị Nhuệ Linh?”
Bà Đan Thanh dừng bước chân, lại nhìn theo hướng của Hứa Mộng Mộng chỉ.
Đứa con gái lớn bà không gặp mới có vài ngày trông lại gầy đi đôi chút, gương mặt cũng thiếu sức sống.
Hứa Mộng Mộng không kiêng dè nói: "Chị bỏ nhà đi rồi lại gây họa ở đâu mà tới bệnh viện thế?”
Nhuệ Linh không muốn đôi co, người cô đã không khỏe thì chớ, sao cô ta cứ phải lựa lúc này mà xuất hiện?
Dục Thành vừa từ công ty lái xe đến, vội vàng chạy đến chỗ bọn họ, và điều đương nhiên là đã nhìn thấy Nhuệ Linh.
Trong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-thuong-em/3721446/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.