"Cháo của cậu đây." Dì chủ tiệm đưa hộp cháo cho anh, nhận tiền rồi lấy tiền thối đưa lại.
Mạc Thanh cầm hộp cháo rảo bước nhanh đi vào lại bệnh viện, mang nó lên phòng bệnh cho Nhuệ Linh.
"Cháo thịt bằm của em đây." Anh đặt nó lên mặt bàn, cẩn thận mở bọc bên ngoài giúp cô, không ngờ trong bọc bên hông hộp cháo lại có vài quả bóng bay chưa thổi đủ loại sắc màu.
Điều này không chỉ khiến Mạc Thanh đơ người mà cô cũng vừa hay nhìn thấy.
Anh không nén được cười, dì chủ tiệm khi nãy có vẻ đã hiểu lầm anh cái gì rồi, anh nào có mua cháo cho em bé?
"Mau ăn đi, còn nóng mới ngon."
"Cảm ơn anh." Cô cầm lấy chiếc muỗng, chậm rãi múc lên một ít đưa lên miệng ăn.
Cháo thì vẫn là cháo thôi, vị không ngon không dở, cảm giác nóng ấm tràn ngập trong khoang miệng lại khiến cô nhớ tới một lần nằm trong bệnh viện khi mới lên thành phố.
Vì khi ấy ba mẹ cô bận bịu tổ chức sinh nhật hoành tráng cho Hứa Mộng Mộng ở nhà nên bỏ quên mất cô ở cổng trường học. Lúc đó trời rất tối, trường cấp 3 khi ấy lại không ở gần nhà mấy.
Ôm chiếc bụng rỗng và tâm trạng rối bời, Nhuệ Linh khi ấy chỉ đành lê người tự mò về nhà trong cơn mưa tầm tã không dù không gì cả.
Đối lại được gì? Cô về nhà vừa hay là lúc Hứa Mộng Mộng được ba mẹ, anh trai vây quanh, con bé đang nắm chặt tay cầu nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-thuong-em/3719535/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.