Trong căn phòng hiu quạnh , nó ghì tấm ảnh của mẹ vào ngực mà khóc , đây là làn đầu tiên nó khóc sau 10 năm sống cùng mẹ kế ; năm năm trc sau 2,3 ngày mẹ mất nó đã khóc kiệt nước mắt lúc đó đối vs nó sự mất mẹ là một áp lực rất lớn , nước mắt với nó như k còn tồn tại nữa mà thay vào đó là khuôn mặt lạnh lùng k cảm xúc như 1 cái xác k hồn ( từ đó mới mắc bệnh trầm cảm ) nó bước tới phía tủ đồ , sắp xếp quần áo gọn gàng vào chiếc vali và cũng k quên đặt tấm hình của mẹ vào trong . Nó nhẹ nhàng kéo vali xuống khỏi lầu chạy ra ngoài cổng bắt chiếc taxi ra sân bay 11:00pm ~ Tại sân bay Nó bước xuống xe với bộ quần áo giản dị (t/g : k phải quê mùa đâu ) : chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-thay-doi-con-nguoi-em/2795869/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.