Cả ngày đều ở nhà quấn lấy Lý Tâm Di, Lý Tế Quang có gọi mấy cuộc nhưng Tâm Di đều từ chối không tiếp.
Cố Vân Thanh thấy vậy cũng chỉ có thể lắc đầu ngao ngán, chẳng thể giúp được gì.
Chuyện trong nhà người khác, không phải việc mà người ngoài như cô có thể tuỳ ý nói.
Đến chạng vạng khoảng sáu giờ tối, Lý Tâm Di ôm Cố Vân Thanh, một người một cáo cùng nhau đi vào phòng tắm.
Sau khi đi ra, Cố Vân Thanh không nén được, đưa tay sờ sờ cái mũi hơi ngứa.
Vóc dáng Lý Tâm Di thật sự rất đẹp. Nhất là ngực, to hơn cô nhiều...
"Nhìn gì đấy? Ánh mắt gian quá đó." Lý Tâm Di gõ đầu Cố Vân Thanh một cái.
Cố Vân Thanh mất tự nhiên hừ hừ một cái, sau đó ra vẻ đàng hoàng một cách lạ thường.
Đặt cáo ta lên đùi mình, Lý Tâm Di bắt đầu trang điểm từng chút cho bản thân.
Chốc lát sau, nhìn hai thỏi son trước mặt, cô lại xoắn xuýt, "Nên dùng cái nào đây nhỉ?"
Màu hồng đất đi.
Trong lòng Cố Vân Thanh thầm nói một câu.
Không biết có phải là do tâm linh tương thông hay không, cuối cùng Lý Tâm Di không chọn màu đỏ thẫm mà một màu hồng đất đơn giản nhưng thể hiện thần thái.
"Tiểu Bạch, đến đây đeo cái này lên rồi chúng ta lên đường thôi." Lý Tâm Di quơ quơ vòng cổ cho thú cưng ở trong tay.
Còn có chuông nữa, thế này thì còn cái gì xấu hổ hơn nữa không chứ?
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177267/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.