Edit: NLA
Beta: TH
Tìm cả nửa ngày không thấy đâu, Trình Dịch bắt đầu sốt ruột hơn, anh hỏi thăm bảo vệ xung quanh có thấy con chó của mình không.
"Xin lỗi anh Trình, chúng tôi không nhìn thấy con chó đó của anh." Một người bảo vệ nhìn Trình Dịch nhíu mày, biết anh đang lo lắng nên chủ động hỏi thăm giúp anh: "Lão Trương này, anh có thấy không?"
Một người bảo vệ khác nghe vậy, lắc đầu đáp: "Tôi không thấy."
Trình Dịch nghe được, cười gượng một cái, sau khi nói lời cảm ơn với hai người thì rời khỏi đây.
Ngày trước nó rất ngoan, làm cho người ta phải thốt lên rằng sao trên đời này lại có một con chó thông minh đến vậy. Nó không bao giờ gây chuyện lung tung, ngoan ngoãn lại khôn ngoan. Trí thông minh không hề tương xứng với thân hình của nó, vậy nên chỉ cần gặp được nó thì dù là diễn viên hay bảo vệ cũng đều yêu quý nó.
Trình Dịch cũng biết chó nhà mình gây nhiều hảo cảm, nhưng anh cũng không ngờ lại tốt đến mức này.
Những người bảo vệ vừa biết tin không tìm thấy bèn đánh tiếng với chủ thuê, sau đó tự động đi tìm khắp nơi.
"Anh Trình đừng lo lắng quá, sẽ tìm thấy thôi, không chừng Lục Lộ chỉ đang đi chơi ở đâu đó thôi mà." Một anh bảo vệ đầu trọc, mặt mũi hung dữ trấn an anh.
Nhưng chính bản thân anh ta cũng không tin được lời mình nói. Con chó kia như thế nào chẳng lẽ bọn họ lại không rõ sao. Bởi vì tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177231/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.