Edit: TH
Mắt thấy suýt chút nữa điện thoại được kết nối, trong lòng Quách Bác Viễn cực kì kích động.
Chỉ cần ấn xuống thôi, Trình Diên cũng không dám làm càn!
Một khi cảm xúc của con người thay đổi, quan sát bốn phía xung quanh khó tránh khỏi chớp mắt trì độn. Đương nhiên Quách Bác Viễn cũng không ngoại lệ.
Cố Vân Thanh nhìn cái gậy đang múa may lại gần, vọt lên bổ nhào vào người Quách Bác Viễn, đẩy anh ta sang một bên. Điện thoại của anh ta tất nhiên cũng theo đó văng ra xa.
Không kịp tiếc nuối, Quách Bác Viễn vội vàng hoảng sợ hô, "Lục Lộ cẩn thận!"
Những người này vừa nhìn là biết hướng về phía cô.
Cố Vân Thanh nghe vậy, theo phản xạ lăn một vòng dưới mặt đất. Sau khi tránh được một đòn, trong lòng cô thầm kêu khổ không ngừng. Cẩn thận rồi còn cẩn thận gì thêm được nữa, vài người đứng ở chỗ đó, vây quanh như cái thùng sắt. Né hơi chậm một chút thôi, cô sẽ nhận đòn.
Bọn họ không dám nặng tay với Quách Bác Viễn và bác Triệu, nhưng với cô thì không giống vậy. Dù sao mệnh lệnh của Trình Diên chính là muốn giết chết cô.
Bọn họ không dám giết người, nhưng giết chó thì bọn họ không cần cố kỵ nhiều như vậy. Hơn nữa người ra mệnh lệnh vẫn là người thừa kế của Trình thị, mấy tên vệ sĩ này càng không sợ hãi. Tần suất vung cái gậy bóng chày trong tay càng nhiều.
Cố Vân Thanh trốn đông trốn tây nửa ngày, toàn bộ phòng khách tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177200/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.