Edit: TH
Ngay lúc Trình Dịch tưởng chó ta đã ngủ, anh chợt nghe thấy tiếng rầm rì. Trình Dịch vô thức lại gần, sau đó suýt chút nữa bị móng chó cào miệng.
"Ư ử..." Cái tên sen này, anh có muốn ngủ hay không...
Cố Vân Thanh vừa nhắm mắt vừa khua chân, muốn ngăn tiếng ồn, lại cọ đầu thật mạnh vào ngực anh, nom bộ dáng cực kì không yên.
Trình Dịch vươn tay, bắt nhẹ hai chân cô, khẽ thì thầm: "... Tao đúng là không nên tin mày có thể an ủi tao."
Không bị dày vò nữa, khoảng hai phút sau, Cố Vân Thanh hoàn toàn đi vào giấc mộng, chóp mũi không ngừng phả ra hơi nóng trong lòng Trình Dịch.
Chẳng mấy chốc, anh cảm thấy tay áo mình một mảng ươn ướt.
Trong mắt Trình Dịch bỗng dưng thoáng qua ý cười. Nhưng vì ý cười thoáng qua rất nhanh, ngay cả chiếc camera được lắp trên mái hiên cũng không bắt được hình ảnh này.
Tuy rằng cô không làm bất cứ động tác làm nũng, xoa dịu nào nhưng Trình Dịch vẫn cảm thấy chớp mắt lòng mềm mại, xua tan đi mọi thứ.
Trình Dịch cọ cằm lên đầu chó Berger, một tay ôm lấy cô.
Dần dần, cơn buồn ngủ ập tới, anh tiến vào giấc mộng.
Lúc bình minh lên.
Cố Vân Thanh ngáp một cái rõ to, cái miệng chó rộng đến độ nắm đấm của người có thể nhét vừa vào trong.
Hai tai động đậy, cô giơ chân sau, nhanh nhẹn nhảy xuống giường.
Nhìn Trình Dịch đem bữa sáng từ tổ quay phim về, Cố Vân Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177121/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.