Edit: TH
Tương tự, con chó kia cũng không có chăn đắp.
Nghĩ đến đây, trong lòng Phan Đông Minh thấy thoải mái đi nhiều, lạnh cóng cả đêm không chỉ có mình cậu ta.
Trong lúc ba người còn đang nói chuyện, Trình Dịch cũng đi ra.
Nhìn lại sau lưng Trình Dịch, phát hiện không có bóng dáng quen thuộc, Triệu Nghị Bằng nghi hoặc hỏi: "Chó của cậu đâu?"
Trình Dịch quay đầu lại nhìn, kế đó thấy chó ta thò đầu ra, do dự không muốn bước ra ngoài.
Triệu Nghị Bằng tinh ý nhất, anh ta phát hiện mặt Trình Dịch thế mà... Hơi đỏ lựng.
Đã có chuyện gì xảy ra mà bọn họ không biết hay sao?
Ngay sau đó, suy đoán của Triệu Nghị Bằng đã được chứng thực.
Khi chó ta bước ra, Phan Đông Minh và Trương Chi Dịch đầu tiên là sửng sốt, sau đó không nén nổi bật cười ha hả.
"Lông trên người nó... Sao lại thành thế này?" Trương Chi Dịch cố nén cười, hỏi.
Cô biết ngay mấy người này sẽ phản ứng như vậy mà... Cố Vân Thanh âm thầm bĩu môi. Cô liếc Trình Dịch một cái, bất đắc dĩ, xin lỗi sen, lần này quả thật không phải trẫm sai.
Đến khi Cố Vân Thanh hoàn toàn lộ ra trước mắt mọi người, bao gồm cả nhân viên trong tổ quay phim. Lông toàn thân của nó bị bết cả 1 mảng lớn, chỗ phồng chỗ xẹp, trông bộ dáng không khác gì vừa bị chà đạp cực kì "nghiêm trọng".
"Cậu ôm nó ngủ một đêm sao." Triệu Nghị Bằng nghĩ ngợi, cất giọng bình thản.
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177109/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.