Edit: TH
Rời khỏi văn phòng của Lục Chấn Viễn, mãi cho đến khi đứng trước cửa quân đội, Trình Dịch vẫn chưa nghe thấy con chó Berger bên người phát ra bất kì tiếng kêu nào, sự yên tĩnh có chút khác lạ. Cũng phải, Trình Dịch tưởng rằng cô còn đang đau lòng.
Cố Vân Thanh nhìn tới lúc Trình Dịch lái xe đến, hai mắt hơi sáng lên. Tuy rằng chỉ là bình dân, nhưng có xe thì đại biểu rằng điều kiện sống và sinh hoạt của người này hẳn không tệ lắm. Thế thì cô không cần phải nhịn đói đúng không?
Không chú ý tới Cố Vân Thanh còn đang ngây người, Trình Dịch mở cửa xe, sau đó quay đầu sờ đầu cô trấn an, để cô lên xe. Kết quả anh còn chưa kịp chuẩn bị xong, đã thấy cái bóng kia "phốc" một cái leo lên vị trí ghế lái phụ, một bộ dáng cực kì hứng thú. Trình Dịch rất khó có thể hình dung trước đó nó đã từng bối rối thế nào.
"Đồ chó ngốc..." Trình Dịch vỗ vỗ đầu cô, cười thầm. Vừa rồi mình cũng tưởng tượng quá xa rồi.
Cố Vân Thanh không biết vì sao anh lại mắng mình, vì thế nhe rang về phía Trình Dịch. Còn chưa được bao lâu mà đã mắng cô, về sau chẳng phải sẽ càng thêm nữa sao?
Cố Vân Thanh còn đang tự ngẫm xem làm thế nào để củng cố địa vị trong gia đình thì cô đột nhiên nghe được âm thanh động cơ không nhanh không chậm, xe đã bắt đầu khởi động.
"Gâu!" Này, tôi còn chưa thắt dây an toàn!
Cố Vân Thanh vừa kêu "ư ử" vừa ra sức kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/136126/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.