Sáng sớm hôm sau già trẻ ba người mang ba lão ma rờikhỏi gian thảo lư, tiếp tục trở về Đồng Tâm Minh, vượt qua đèo cao dốclớn, hang thẳm rừng sâu...
Dường như bọn lão ma Độc Mục Cuồng đãthật sự bỏ kế hoạch giải cứu bọn Tam Tuyệt Độc Hồ, nên suốt đường đikhông xảy ra chuyện gì.
Vào buổi chiều hôm ấy, già trẻ ba người đã tới gần ngọn núi chính của Hằng Sơn, chỉ còn cách Đồng Tâm Minh chừng mười dặm.
Du Băng Viên nói:
- Cha à, trước khi trời tối chúng ta có thể tới Đồng Tâm Minh không?
Du Lập Trung nói:
- Có thể.
Du Băng Viên nói:
- Không biết ca ca và chín vị đặc sứ áo vàng kia đã về tới nơi chưa.
Du Lập Trung nói:
- Theo lẽ, bọn họ tới núi Hồng Đào chờ không thấy người tới, sẽ biết sựtình có thay đổi, nên chắc giờ này đã về tới Đồng Tâm Minh rồi.
Du Băng Viên nói:
- Về tới Đồng Tâm Minh, cha phải nói giúp con...
Du Lập Trung cười hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Du Băng Viên nói:
- Hôm ấy con điểm huyệt mẹ, mẹ nhất định rất tức giận, con sợ thế nào mẹ cũng chửi cho một trận.
Du Lập Trung hô hô cười nói:
- Sợ bị chửi, thì lần sau đừng làm bậy nữa, mẹ ngươi...
Nói được nửa câu, chợt im tiếng dừng bước, mắt phóng ra ánh sáng oai phong dữ tợn Vô cùng.
Du Băng Viên thấy thần thái cha mình đổi khác, ngạc nhiên nói:
- Cha, có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-an-giang-ho/1996952/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.